"Là tại hạ mạo muội rồi!"
Vương Húc thấy Mộc Tú chẳng màng đến mình, lập tức nhớ lại lời hứa trước đó.
Chỉ thấy y vội vàng lấy từ trong nhẫn trữ vật ra một ngàn viên Cực phẩm Tiên tinh như đã hứa, sau đó cung kính đưa tới trước mặt Mộc Tú.
Mộc Tú tựa hồ học được Xuyên kịch biến mặt, lập tức đổi sang vẻ tươi cười nhận lấy quẻ kim:
"Công tử khách khí quá!"
Vương gia lão gia mang theo vẻ nghi hoặc đi tới, dò hỏi:
"Húc nhi, vị này là!?"
Ông ta không hiểu vì sao đứa con trai ngoan của mình lại khách sáo như vậy.
Vương Húc đỡ lấy Vương gia lão gia, vẻ mặt đầy hối hận giới thiệu:
"Phụ thân, vị này chính là Thần Toán tiên sinh! Hôm nay ra cửa hài nhi đã gặp được ngài ấy, ngài ấy tính ra hôm nay hài nhi không nên ra ngoài, còn tính ra Vương gia hôm nay có họa diệt môn. Là hài nhi không nghe tiên sinh khuyên bảo, khăng khăng muốn đi đuổi bắt tà tiếu kia, lúc này mới dẫn đến họa Vương gia ta bị người diệt môn!"
Vương gia lão gia nghe xong, lập tức quỳ xuống cầu xin:
"Tiên sinh cứu mạng!! Hiện nay Vương gia ta bị đạo chích nhắm thương, ngoại trừ cha con ta ra thì không một ai sống sót, còn xin tiên sinh chỉ cho chúng ta một con đường sáng."
Vương Húc thấy cha ruột quỳ xuống, chính mình cũng quỳ theo:
"Xin tiên sinh chỉ cho một con đường sáng!"
Mộc Tú không đỡ người dậy, chỉ khách sáo nói:
"Công tử quá đề cao bần đạo rồi! Ngươi nãi là Kim Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4890629/chuong-1872.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.