Thanh Thanh thần tình lập tức sốt ruột, vươn bàn tay nhỏ muốn lấy lại Băng Phách Châu:
"Không phải, đó là của ta..."
Tần Phong lộ ra nụ cười của ông chú quái dị, lấy ra hai chiếc lá Bồ Đề Cổ Thụ:
"Cho ta mượn dùng trước!"
Thanh Thanh ánh mắt lập tức bị chiếc lá thu hút, phảng phất như gấu trúc uống sữa Vượng Tử:
"Không thành vấn đề!!"
Triệu Trường Sinh tức đến mức không chịu được:
"Cái con nha đầu ngốc này!"
Mặc dù lá Bồ Đề Cổ Thụ đúng là đồ hiếm lạ, nhưng ở Tiên Giới vẫn có thể tìm thấy rất nhiều thiên tài địa bảo thay thế được.
Ngược lại Băng Phách Châu của hắn là do một vị Tiên Đế tọa hóa ngưng tụ mà thành, phóng mắt khắp Tiên Giới e rằng cũng không tìm ra viên thứ hai, hai thứ này có thể nói hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.
Hơn nữa với sự hiểu biết của hắn về tính cách Tần Phong, bảo vật mượn đến tay rồi làm sao có chuyện trả lại!? Tần Phong cười híp mắt khen ngợi Thanh Thanh một câu, tiện tay nhét luôn Băng Phách Châu vào túi:
"Thanh Thanh hiểu chuyện nhất!"
Triệu Trường Sinh vội vàng tiến lên nắm lấy tay Tần Phong, vẻ mặt đầy khó xử nói:
"Tần sư đệ! Không phải sư huynh ta không cho đệ mượn Băng Phách Châu, thực sự là Thanh Thanh không rời được Băng Phách Châu. Đệ cũng biết nó là thảo mộc thành tinh, ở loại cấm địa như Xích Diễm Khung Lĩnh này thật sự là chịu không nổi a!"
Nói rồi liền vươn tay, muốn lấy lại Băng Phách Châu.
Tần Phong lập tức chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4890622/chuong-1865.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.