Tiểu Bạch nghiêng cái đầu nhỏ, cảm thấy vô cùng khó hiểu:
"Hả!?"
Là con thỏ được Tần Phong nuôi lớn từ nhỏ, nó biết rõ Tần Phong chính là điển hình của loại người "ăn nhiều, lấy nhiều, chiếm nhiều", là tài liệu giảng dạy phản diện sống động.
Vậy mà bây giờ hắn không chỉ chủ động đưa đám Lâm Tam đi tìm kiếm, mà còn chủ động tặng Đế binh cho bọn họ, hoàn toàn không phù hợp với thiết lập phản diện của hắn chút nào.
Lâm Tam nở một nụ cười đẹp mắt, lại xoa đầu tiểu chính thái:
"Đa tạ Tần huynh thông cảm!"
Tiểu chính thái mỉm cười, sau đó hóa thành quang mang dung nhập vào trong Vô Trần Kiếm:
"Ha ha!"
Tần Phong dùng vẻ bất lực che giấu nụ cười, sau đó lại nhìn về phía Triệu Trường Sinh:
"Thật là hết cách với huynh!"
Thanh Thanh lập tức nhảy nhót ra mặt, tranh thủ phúc lợi cho Triệu Trường Sinh:
"Hắn không cần thì chúng ta cần!"
Triệu Trường Sinh trong lòng cảm thấy rối rắm:
"Cần? Hay là không cần!?"
Mặc dù hắn cảm thấy Tần Phong chẳng có ý tốt gì, nhưng Đế binh lại là chân thực tồn tại. Cho dù hắn là Lão Lục theo trường phái "Cẩu Đạo", cũng không cách nào cưỡng lại sự cám dỗ của một món Đế binh.
Tần Phong không cho Triệu Trường Sinh cơ hội từ chối, phảng phất như ném củ khoai lang nóng bỏng tay ra ngoài, ngay sau đó còn lộ ra biểu cảm nín cười:
"Vậy cứ quyết định như thế đi!"
Triệu Trường Sinh ánh mắt ngưng tụ, nhìn thấy Tần Phong nín cười:
"Có vấn đề!"
Do hắn đã chịu quá nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4890617/chuong-1860.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.