"Công tử!"
Thấy Tần Phong thất vọng, Liễu Như Yên vội vàng nói tiếp:
"Tuy ta không còn Sát Na Phương Hoa, nhưng ta biết tung tích thanh kiếm mà Lâm Uyên sử dụng ở kiếp trước..."
"Kiếm của Lâm Uyên... Cổ Uyên Kiếm!?"
Ánh mắt Tần Phong lập tức sáng lên.
Theo Bách khoa toàn thư, kiếm của Lâm Uyên kiếp trước danh gọi Cổ Uyên Kiếm.
Đó là bội kiếm của một vị Tiên Đế thượng cổ, giống như Ma Kiếm tổ truyền của hắn, đều thuộc hàng Tiên kiếm cực phẩm hiếm có của Tiên Giới.
Tuy nhiên, chúng khác biệt so với những thanh Tiên kiếm cực phẩm thông thường ở chỗ, chúng đều từng được Tiên Đế sử dụng và bồi dưỡng bằng linh lực suốt hàng chục vạn năm, uy lực mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Vì vậy, người đời thường gọi chúng là Đế Binh - binh khí của Tiên Đế.
"Đúng vậy, chính là Cổ Uyên Kiếm!"
Liễu Như Yên căng thẳng nhìn Tần Phong, muốn cầu một cơ hội lập công.
"Kiếm đang ở đâu!?"
Được xác nhận, Tần Phong vội vàng hỏi dồn.
Khác với Cổ Uyên Kiếm là Đế Binh chân chính, Ma Kiếm tổ truyền của hắn chỉ có linh khí Đế Binh chứ chưa có uy lực thực sự, có thể nói là khác biệt một trời một vực.
Nguyên nhân là do Kiếm Linh của Ma Kiếm đã bị tổn thương, dù hắn có dùng bao nhiêu thần kiếm như Trường Không Thần Kiếm để nuôi dưỡng thì cũng chưa thể khôi phục lại hào quang đỉnh cao năm xưa.
Nhưng nếu có thể hấp thụ Kiếm Linh của Cổ Uyên Kiếm - một Đế Binh cùng cấp, chắc chắn Ma Kiếm sẽ tái hiện lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888379/chuong-1845.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.