"Không được, ta phải đi giúp đỡ!"
Ác ma trong lòng Phương Thường như thoát khỏi xiềng xích, khóe miệng y nhếch lên, nở một nụ cười méo mó.
Y muốn đi theo những người này tìm Tần Phong, tận mắt nhìn hắn bị giày xéo ra sao. Chỉ có làm như vậy mới có thể trút bỏ cơn giận bị đè nén bấy lâu nay trong lòng.
Thế nhưng, ngay khi Phương Thường chuẩn bị lên đường, y chợt nhìn thấy đệ tử Phó gia đang lùng sục khắp nơi.
"Lại là Phó gia!"
Phương Thường lập tức phát điên, nhưng lý trí buộc y phải quay người bỏ chạy.
Mặc dù Phó gia trong mắt Tần Phong chẳng là gì, nhưng đối với y lúc này lại là một thế lực khổng lồ, với năng lực hiện tại căn bản không thể lay chuyển.
"Là Phương Thường!"
Đệ tử Phó gia cũng nhanh chóng phát hiện ra tung tích Phương Thường, vội vàng đuổi theo.
Cách đó không xa, đám người Quang Thiên cũng nhận được tin tức.
"Quá tốt rồi, tìm được Phương Thường rồi!"
Phó Ngôn Kiệt kinh hỉ hét lớn, toan kéo Quang Thiên đi bắt người.
"Muộn rồi!"
Quang Thiên liếc mắt ước lượng cự ly, trầm giọng nói:
"Khoảng cách xa như vậy, đợi chúng ta đuổi tới nơi, Phương Thường e rằng đã chạy mất dạng rồi, đuổi theo cũng vô ích."
"Lại để hắn chạy thoát!"
Phó Ngôn Kiệt trong lòng vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể phản bác lời của Quang Thiên.
Bởi lẽ bọn họ truy bắt Phương Thường đã mấy tháng ròng, trong thời gian đó cũng nhiều lần phát hiện tung tích y, nhưng lần nào Quang Thiên cũng đưa ra phán đoán chính xác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888365/chuong-1831.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.