Ngay lúc Tiêu gia loạn thành một đoàn, Phương Thường cũng gắng gượng đứng dậy.
"Ta phải nhanh chóng rời khỏi nơi này!"
Phương Thường không màng đến thương thế trên người, tập tễnh tìm đường trốn khỏi Tiêu gia.
Kế hoạch của y vốn dĩ hoàn hảo, bất kể kết quả thế nào y cũng nằm ở thế bất bại. Nhưng tất cả đều dựa trên tiền đề là Tần Phong không biết tình hình của y.
Hiện tại, Tần Phong không chỉ giả mạo thân phận y để cướp đoạt Đại Đạo Chi Ấn, còn đi khắp nơi tung tin y là nam sủng thứ một trăm linh ba của Chỉ Lan tiên tử. Rõ ràng, hắn đã nắm rõ tung tích của y trong lòng bàn tay.
Nếu y không nắm bắt cơ hội này để đào thoát, cho dù không trở thành món đồ chơi của Chỉ Lan tiên tử, cũng sẽ rơi vào tay tên khốn Tần Phong kia.
"Mộc Tú, nhất định là Mộc Tú!"
Phương Thường nắm chặt tay, trong mắt không giấu được lửa giận.
Sở dĩ y luôn bị Tần Phong xoay như chong chóng, nguyên nhân lớn nhất chính là do Mộc Tú - tên thần toán vô địch kia. Bất kể y muốn làm gì, đều bị đối phương dễ dàng tính ra thiên cơ.
"Hắt xì..."
Mộc Tú rùng mình một cái, cảm giác như bị thứ gì đó không sạch sẽ nhắm vào.
Tam Lộng đại sư hét lớn:
"Tên thần côn kia! Đừng ngẩn người nữa, mau qua đây trợ giúp, bần tăng sắp không trụ nổi rồi!"
"Đến ngay!"
Mộc Tú lập tức hoàn hồn, lao vào vòng chiến.
Chỉ thấy hắn tế ra Thái Ất Cửu Cung Bát Quái Trận Bàn, xoay chuyển càn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888321/chuong-1787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.