Tiểu Bạch lại tiếp tục sửa đổi phương án:
“Còn có cách 'đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi'. Khi chủ nhân ta gặp khó khăn, chỉ cần ngươi kiên định ủng hộ hắn, nhất định có thể chiếm được vị trí quan trọng trong lòng chủ nhân.”
Mộ Dung Tĩnh lại lắc đầu quầy quậy:
“Phải đợi đến bao giờ!?”
Nàng suy nghĩ một chút rồi nói:
“Hay là dùng phương án đầu tiên đi, bản tiểu thư sẽ đi chuẩn bị váy trắng, vớ trắng, giày trắng!”
Tiểu Bạch nghe vậy, tâm trạng như nhà thầu bị chủ đầu tư ép đến phát điên, lẩm bẩm:
“Đầu tiên!?”
Trong lòng nó lúc này đã nhen nhóm ý định thủ tiêu Mộ Dung Tĩnh...
Tại một diễn biến khác, đội ngũ chuyên nghiệp đã tiến vào thành Tiêu Gia.
Mặc dù trên đường phố người đông như kiến, náo nhiệt phi thường, nhưng lại mang đến cho người ta cảm giác như có sóng ngầm đang cuồn cuộn chảy.
Chỉ thấy tại các tửu lâu hai bên đường tụ tập rất nhiều tu sĩ, không chỉ khí tức trên người bọn họ tỏa ra mạnh mẽ mà ngay cả vũ khí cũng không rời thân, tạo nên một sự áp bức khó tả.
Mộc Tú không nhịn được cảm thán:
“Phương Thường thảm quá! Ngay cả khi phi thăng đến Tiên Giới cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của Bệ hạ.”
Nhậm Hoàn đồng tình phát ra tiếng thở dài:
“Tạo nghiệt!”
Hắn thầm thương tiếc cho Phương Thường hai phút rưỡi.
Tam Lộng Đại Sư chắp tay, niệm:
“A Di Đà Phật! Bệ hạ mạo danh Phương Thường cướp đoạt Đại Đạo Chi Ấn, Phương Thường lại công bố tung tích của Bệ hạ ở biên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888311/chuong-1777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.