"Kẻ phản bội!!"
Lời vừa dứt, toàn trường xôn xao.
Mặc dù giả thuyết về Thiên Nhãn và thuật toán nghe có vẻ hợp lý, nhưng khả năng có nội gián cũng không thể loại trừ. Hơn nữa, theo định luật "đồng môn là oan gia", khả năng này lại càng cao.
Đúng lúc này.
Tam Lộng đại sư trong bộ dạng ăn mày rách rưới, mặt đầy vẻ hoảng loạn xông vào hội trường.
"Đại ca, nguy rồi!!"
Tam Lộng đại sư vớ bừa một vị lão đại, vừa khóc vừa kể lể:
"Sào huyệt của chúng ta bị tập kích! Các anh em ở nhà trừ ta ra đều bị giết sạch cả rồi!"
"Cái gì!!"
Vị lão đại kia nghe xong vừa kinh vừa giận.
Do dưới trướng có hàng ngàn đệ tử nên hắn cũng chẳng nghi ngờ thân phận của Tam Lộng.
"Là hắn!!"
Tam Lộng đại sư đột ngột chỉ tay vào Cẩu Đông Khê, phẫn nộ quát:
"Là hắn phái người đi phá hủy sơn trại của chúng ta! Hắn triệu tập các vị lão đại đến đây họp là giả, điệu hổ ly sơn để triệt hạ sào huyệt của ta mới là thật."
"Ngươi nói bậy!!"
Cẩu Đông Khê tức giận quát lại:
"Ta phái người đi phá sơn trại của ngươi lúc nào..."
"Lão đại, hỏng bét rồi!!"
Nhậm Hoàn cũng trong bộ dạng cái bang chạy tới, không cho Cẩu Đông Khê cơ hội thanh minh, chen ngang lời gã:
"Nhà chúng ta bị tấn công rồi! Là Cẩu Đông Khê phái người làm..."
"Cái gì!!"
Cả hội trường như ong vỡ tổ.
Nếu chỉ một nhà bị đánh, bọn họ còn có thể vui vẻ tọa sơn quan hổ đấu. Nhưng nếu cả hai nhà đều bị tập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888283/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.