"Đây chính là sự khác biệt giữa thiếu nữ và phụ nhân sao?"
Tần Phong nhìn phản ứng trái ngược của hai người, trong lòng thầm cảm thán.
Khác với loại thiếu nữ dây dưa không ngớt, đòi hỏi vô độ như Mộ Dung Tĩnh, phụ nhân từng trải biết sâu cạn, hiểu tiến lùi, không quấy rầy, hết thảy đều tùy duyên, thuận theo ý người...
"Bệ hạ, ngài làm sao vậy?"
Tiểu Hương Phi phát hiện tóc mai Tần Phong bạc trắng, lập tức hoảng hốt chạy tới.
"Hả!?"
Tần Phong ngẩn ra, sực nhớ tới chuyện thiêu đốt vạn năm thọ nguyên.
Mặc dù "Khô Mộc Phùng Xuân" có hiệu quả cải lão hoàn đồng, nhưng cần sinh mệnh bản thân hoàn toàn khô kiệt mới có thể phát động. Loại thiêu đốt một phần thọ nguyên như vừa rồi căn bản không kích hoạt được.
"Đúng vậy, tóc sao lại bạc thế này?"
Đám người Hữu Dung cũng phát hiện điểm bất thường, lo lắng vây quanh như ong vỡ tổ.
"Không có gì, trẫm chỉ muốn đổi kiểu tóc trông chững chạc hơn chút thôi!"
Tần Phong thấy các nàng líu ríu không ngừng, vội vàng lảng sang chuyện khác:
"Đúng rồi, sao các nàng lại đột nhiên rủ nhau đến Tàng Thư Các vậy?"
"Đến tìm công pháp!"
Điềm Điềm nhanh nhảu đáp lời:
"Chúng ta ở Bồ Đề... ưm ưm..."
"Hồi bẩm Bệ hạ!"
Tiểu Hương Phi vội vàng che miệng Điềm Điềm, nhu thuận đáp:
"Chúng thiếp ở Tiên Minh tốc độ tu luyện đã nhanh hơn, nhưng công pháp tự thân lại có chút không theo kịp, cho nên xin Mộ Dung cô nương dẫn đến Tàng Thư Các tìm vài bộ thích hợp."
"Là trẫm sơ suất..."
Tần Phong vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888257/chuong-1723.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.