Tần Phong vẫn cảm thấy chưa yên tâm, bèn đích thân chạy đến hiện trường giám sát.
Chỉ thấy Phụng Thiên nghiêm túc tuân thủ yêu cầu của hắn, tìm một đám đệ tử đóng giả làm quần chúng đáng tin cậy. Bất kể Mộng Dao tiên tử có đi ngang qua hay không, bọn họ đều sẽ diễn đúng giờ, tuyệt đối không vì thiếu khán giả mà chậm trễ dù chỉ một khắc.
"Yến Tử, Yến Tử, ta không thể sống thiếu nàng, Yến Tử ơi!"
Một gã đệ tử quần chúng gào khóc tê tâm liệt phế, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt chỉ trỏ của người xung quanh.
"Vị sư huynh này làm sao vậy?"
"Nghe nói xuất môn lịch luyện hai năm rưỡi, trở về mới phát hiện tiểu sư muội đã lập gia đình!"
"Haizz, mặc kệ ngươi mạnh mẽ thế nào, sư muội cũng đã thành nương tử người ta!"
"Chuyện này cảnh tỉnh chúng ta, không nên chỉ lo tu luyện, bỏ lỡ rồi mới biết hối hận."
"Đã bước lên con đường tu luyện, sao còn luyến tiếc hồng trần như thế, thật tiền đồ vô vọng!"
"Đúng vậy, cường giả không cần tình yêu nam nữ!"
"Không thể nói như vậy, thất tình lục dục là bản tính con người, tại sao tu hành lại phải diệt dục chứ!?"
"Tình cảm? Tình cảm là thứ vô dụng nhất trên đời này!"
"Lời này ta không dám gật bừa, nếu người không có tình cảm, thì khác gì cầm thú đâu!?"
"..."
Đệ tử vây xem bốn phía ngày càng đông, cũng nhao nhao nhập tâm thảo luận về chữ "Tình".
Mặc dù có người cảm thấy tu hành phải trảm đứt hồng trần mới có thể thành tựu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888206/chuong-1672.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.