“Các ngươi bị làm sao vậy!?”
Mộc Tú nhìn thấy vẻ mặt hân hoan của mọi người, trong lòng bỗng dâng lên một linh cảm chẳng lành.
Tuy nhiên, lúc này chẳng ai còn tâm trí đâu mà để ý đến Mộc Tú. Bọn họ lần lượt buông mỹ nhân trong lòng ra, vội vã chạy về phòng để tiếp nhận công pháp từ Thượng Giới.
"Đại sư!"
Các cô nương lập tức cuống lên, nũng nịu vì chưa được mang đi cùng.
"Các ngươi tự mình chơi trước đi!"
Tam Lộng đại sư bỏ lại một câu xanh rờn, đầu cũng không ngoảnh lại mà lao thẳng về phòng.
Gần đây hắn bị tên thần côn Mộc Tú đè đầu cưỡi cổ, nay khó khăn lắm mới chờ được cơ hội nở mày nở mặt, làm sao có thể vì chút nữ sắc mà làm hỏng đại sự.
“Đại sư thật xấu tính!”
Các mỹ nhân mặt đỏ bừng, đành nắm tay nhau tiu nghỉu trở về phòng.
“Không phải Thủy Hoàng ban công pháp cho bọn họ đấy chứ!?”
Sắc mặt Mộc Tú lập tức xám ngoét, cả người bủn rủn.
Vốn tưởng rằng mình là tâm phúc số một của Thủy Hoàng, từ nay về sau có thể cưỡi lên đầu tên lừa trọc và đám người kia, ai ngờ sảng khoái chưa được mấy ngày, mọi người đều được tăng cường sức mạnh. Tính ra thì chẳng khác nào hắn giậm chân tại chỗ.
“Thủy Hoàng, sao người nỡ đối xử với thần như vậy!”
Mộc Tú gục đầu vào ngực mỹ nhân, khóc lóc thảm thiết.
Ầm ầm!! Tiếng sấm nổ vang rền, đột ngột chấn động toàn bộ Hoang Cổ.
Chỉ thấy từng tia chớp màu tím thô to xé toạc tầng mây đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888134/chuong-1600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.