Chư vị Tiên Vương không hẹn mà cùng liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn thấy sự tham lam rực lửa trong mắt đối phương.
Nhưng e ngại chỗ dựa phía sau Tần Phong, bọn họ lại không thể không đè nén dã tâm trong lòng.
Phó Sĩ Khang đột nhiên truyền âm nói:
"Các vị..."
"Tiên Minh đang chú ý tới chúng ta, nhưng khoảng cách từ Linh Chi Bí Cảnh đến Tiên Minh còn phải mất mấy ngày đường..."
Mấy vị Tiên Vương khác lập tức đưa mắt nhìn nhau, trong nháy mắt liền hiểu ý Phó Sĩ Khang.
Mặc dù bọn họ không thể trực tiếp cướp đoạt bảo vật trong tay Tần Phong, nhưng không có nghĩa là bọn họ không thể tìm người khác ra tay.
Một vị Tiên Vương chắp tay rời đi, không có ý định tham dự vũng nước đục này, nói:
"Các vị, ta còn có ý khác, sau này gặp lại!"
Đừng nhìn bảo vật trên người Tần Phong khiến người ta động tâm, nhưng nguy hiểm mà hắn mang lại thực sự quá lớn. Vạn nhất chuyện bại lộ, cái giá phải trả chính là toàn tộc diệt vong, còn không bằng đuổi theo Liễu Như Yên cùng Quý Bác Đạt.
Tuy miếng thịt không lớn, nhưng thắng ở chỗ an toàn! Lại có hai gã Tiên Vương chắp tay, dáng vẻ không muốn gánh vác mạo hiểm, nói:
"Ta cũng có việc, sau này gặp lại!"
Dù sao bọn họ cũng không còn trẻ trung gì, hiện tại mang theo người nhà, ắt có điểm yếu, làm việc gì cũng phải lo lắng cho gia tộc trước tiên, không thể để đầu óc nóng lên liền xông lên làm bừa.
Số Tiên Vương còn lại cũng không cưỡng cầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888126/chuong-1592.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.