Mặt đất rung chuyển hồi lâu rồi trở lại bình yên, mười hai viên Tinh Thần Châu cũng tan biến vào tế đàn. Hào quang tắt ngấm, trả lại vẻ hoang tàn vốn có.
"Sao lại không có động tĩnh?"
Nụ cười trên môi Tần Phong cứng đờ, hắn lồm cồm bò dậy xông lên tế đàn kiểm tra.
"Tại sao lại như vậy!?"
Tiểu Bạch cũng như phát điên, nghiêng ngả lảo đảo lao tới. Một người một thỏ tựa như kẻ rơi từ chín tầng mây xuống vực sâu vạn trượng, sự tuyệt vọng bao trùm không gian.
Kẽo kẹt!! Phiến đá trên tế đàn bất ngờ mở ra, một cây cột đá chậm rãi nhô lên. Ngay sau đó, sáu phiến đá khác cũng mở ra, nhưng trống rỗng, không có cột đá nào xuất hiện.
"Đây là ý gì?"
Tiểu Bạch đỏ ngầu mắt, gào lên:
"Di tích Tiên Đế cái quái gì vậy? Tại sao chỉ có một cây cột đá? Tên Phá Quân Tiên Vương chết tiệt dám lừa gạt chúng ta, thỏ ta thề sẽ đào mộ hắn lên..."
Nói đoạn, Tiểu Bạch rút Thượng Phương Bảo Kiếm, xoay người định đi phá mộ.
"Chờ một chút!"
Tần Phong vội ngăn cản, vẻ mặt như sực tỉnh ngộ, bắt đầu phân tích:
"Phá Quân Tiên Vương nói mười hai Tinh Thần Châu là chìa khóa, nhưng không nói có tổng cộng bao nhiêu chìa khóa. Hiện tại Tinh Thần Châu bị nuốt, một cột đá dâng lên, còn lại sáu lỗ hổng... Chẳng lẽ cần đến bảy chiếc chìa khóa?"
"Bảy chiếc!?"
Tiểu Bạch kêu lên:
"Tên Phá Quân Tiên Vương chó má này chơi khăm chúng ta! Bây giờ biết tìm sáu cái còn lại ở đâu!?"
"Việc này cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888105/chuong-1571.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.