"Đàm Lực!"
Một vị cao thủ lạnh giọng quát lớn:
"Thức thời thì mau giao Thập Nhị Tinh Thần Châu ra đây, nếu không đừng trách bọn ta ỷ lớn hiếp nhỏ!"
"Các vị tiền bối, hiểu lầm rồi..."
Đàm Lực vội vàng phân bua:
"Trên người ta căn bản không có Thập Nhị Tinh Thần Châu, cũng chẳng có cái gì gọi là Chúc Dung Hỏa Luyện Chi Ấn cả..."
"Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!"
Chúng cao thủ không đợi hắn nói hết câu, sắc mặt đã trầm xuống như nước.
Một gã nam tử sừng sộ bước tới, thi triển Ưng Trảo Công chộp lấy bả vai Đàm Lực. Chỉ nghe "rắc" một tiếng, xương cốt vỡ vụn.
"A!!!"
Đàm Lực hét lên thảm thiết, cả cánh tay vặn vẹo biến dạng.
Cách đó không xa, Phó Sĩ Khang cũng lâm vào cảnh ngộ bi đát tương tự. Dù mang theo hơn mười Tiên Quân, nhưng trước đám đông đang đỏ mắt vì truyền thừa Tiên Vương, chút lực lượng ấy chẳng bõ bèn gì. Hai huynh đệ Phó Ngôn Kiệt, Phó Ngôn Khang trong nháy mắt đã bị đánh cho thừa sống thiếu chết.
"Quá tàn bạo!"
Triệu Trường Sinh quay đầu đi, không nỡ nhìn thêm.
Vốn thấy Tần Phong gặp xui xẻo thì y rất hả hê, nào ngờ hắn lại chơi chiêu "gắp lửa bỏ tay người" tàn độc như vậy. Y tự nhủ phải mau chóng tránh xa tai tinh này, nếu không chẳng biết lúc nào sẽ bị hắn hãm hại đến thân bại danh liệt.
"Tiểu tử này quả thực quá đê tiện!"
Lục gia nhả một hơi khói, lắc đầu ngán ngẩm:
"Ngay cả Lục gia ta cũng muốn tiến lên gõ cho hắn một gậy!"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888097/chuong-1563.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.