"Được rồi!"
Phó Ngôn Kiệt bất đắc dĩ gật đầu, lấy ra ngọc giản truyền tin bắt đầu liên lạc với gia tộc.
Nhưng ngay khi hai con bọ ngựa này đang toan tính, thì phía sau bọn họ vẫn còn một con chim sẻ đang rình rập.
"Thật sự là khiến người ta được mở rộng tầm mắt!"
Lục gia rít một hơi thuốc:
"Ngươi nói bọn họ thông minh ư? Bọn họ lại dám chạy tới giết đệ tử thân truyền của trưởng lão Tiên Minh. Ngươi nói bọn họ ngu ngốc ư? Bọn họ lại biết lượng sức mình, biết dùng lợi ích trói buộc Phó gia lên cùng một chiến xa, ý đồ mượn dao giết người."
"Hít hà!"
Lục gia lại hút một hơi thuốc, thu hồi ánh mắt.
Tuy Phó gia có huyết mạch Tiên Đế, nhưng đã sớm mất đi vinh quang ngày xưa, đối với Tiên Minh hiện tại, bọn họ căn bản không đủ tư cách ngồi chung mâm. Thứ hắn ta hứng thú hiện giờ chính là ngôi mộ kia.
"Tần Phong tiểu tử này, phúc duyên thâm hậu thật!"
Lục gia nhả khói thuốc:
"Tuy tòa cổ mộ này nằm trong Linh Chi Bí Cảnh, trải qua mấy chục vạn năm tháng bào mòn, nhưng vẫn mơ hồ tản ra một tia khí tức Tiên Vương. Điều này chứng tỏ đây là một di tích Tiên Vương chưa từng được khai phá. Cơ duyên như thế không phải ai cũng có thể gặp được."
"Rít! Rít!"
Lục gia lại rít thêm vài hơi thuốc, quyết định phen này sẽ "đầu tư" lớn vào Tần Phong.
Tu tiên mới ba mươi năm đã đột phá Địa Tiên cao giai, lĩnh ngộ Kiếm đạo, Phù đạo, Nho gia, Phật gia... lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4888080/chuong-1546.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.