Tần Phong rốt cuộc không nhịn được, gầm lên phẫn nộ:
"Mẹ kiếp, rốt cuộc các ngươi muốn hỏi cái gì!?"
Hai gã tráng hán ngớ người, nhìn nhau bối rối. Do đông người quá nên hình như bọn họ... quên mất đặt câu hỏi.
Sự xấu hổ thoáng qua, bọn họ lập tức quất thêm một roi để lấp liếm:
"Lão tử hỏi ngươi! Thân phận thật sự của ngươi ở Tiên Minh là gì? Đừng nói là đệ tử ngoại môn, với chiến lực đó thì lừa quỷ cũng không tin!"
Tần Phong nghiến răng, thầm ghi hận tên này vào sổ đen, rồi làm ra vẻ ngạo nghễ:
"Ngươi chờ đó cho gia! Không sai, lão tử xác thực không phải đệ tử ngoại môn bình thường. Lão tử chính là Chấn Sơn Hổ của Tiên Minh!"
Bốp! Lại một roi!
"Có khai thật không?"
"Ta nói! Ta là Chim Ưng nhìn xa trông rộng của Tiên Minh!!"
Bốp!
"Khai mau!"
"Ta nói! Ta là Chó Săn trung thành nhất của Tiên Minh!"
"..."
Tam trưởng lão nghe động tĩnh bên cạnh mà vẫn bình thản thưởng trà.
Tên đệ tử cẩn thận hỏi:
"Tam trưởng lão, có cần tăng cường độ thẩm vấn với Tần Phong không?"
Tam trưởng lão lắc đầu:
"Vô dụng! Dù tu vi bị phong ấn nhưng hiệu quả công pháp hắn ngộ ra vẫn còn đó, giúp hắn tự chữa lành vết thương rất nhanh. Nỗi khổ da thịt với hắn chẳng xi-nhê gì đâu."
Trong lòng các đệ tử kinh ngạc. Tiên Minh sưu tầm vô số công pháp, nhưng loại có thể tự vận hành khi bị phong ấn tu vi thì chưa từng nghe thấy.
Tam trưởng lão buông chén trà, đứng dậy:
"Thiên Tư Bảng yêu nghiệt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862995/chuong-1466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.