Lúc này...
Các đệ tử Tiên Minh cũng đã nhìn thấy trạm canh gác.
Tuy nhiên, trong đầu bọn họ lúc này chỉ nghĩ đến việc mau chóng tới Phong Vũ Thành hoàn thành nhiệm vụ, hoàn toàn quên mất lời cảnh báo của Vương viện trưởng về việc Hoàng triều Đại Lương có thể làm phản.
Chỉ đến khi đối phương mặc hắc sắc tiên giáp, cầm trường thương hung hãn xung phong về phía mình, bọn họ mới sực nhớ ra.
"Giết!"
Binh lính trạm canh gác lộ ra ánh mắt hung tàn, sát khí sắc bén bộc phát ngập trời.
"Không ổn!"
Sắc mặt các đệ tử đột nhiên biến đổi, vội vàng tế xuất vũ khí nghênh địch.
"Quả nhiên..."
Tần Phong đi theo phía sau, thầm nhủ sự việc quả nhiên không đơn giản như vậy.
Thế nhưng hắn không có ý định đứng xem kịch vui, càng không muốn nhân cơ hội chuồn đi trước. Hắn dự định ra tay cứu giúp đám đệ tử ngoại môn này.
Bởi vì ngay từ khi bước lên Thiên Chu, hắn đã mơ hồ cảm giác có người đang rình coi mình. Nếu đoán không sai, tám phần mười là mấy lão bất tử trong Tiên Minh đang quan sát.
Tuy bọn họ có thể dung túng cho hắn làm ác bá trong trường, nhưng tuyệt đối sẽ không tha thứ cho kẻ thấy chết mà không cứu đồng môn.
Thay vì để tương lai bị người ta ghét bỏ, chi bằng nhân cơ hội này kiếm thêm chút điểm thiện cảm!
Huống chi tên đầu lĩnh của đối phương chỉ mới là Chân Tiên Cảnh, quả thực quá vừa tầm tay. Sau này còn có thể thuận nước đẩy thuyền thu hoạch một đám tiểu đệ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862977/chuong-1448.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.