Nghe đến cái tên "Diệp Thần", tất cả mọi người đều đồng loạt dừng tay.
So với việc Diệp Thần cắm sừng Ngạo Thiên Tiên Đế, chuyện Mộc Hàn vượt biên chỉ là chuyện nhỏ như con thỏ.
Hồng Tụ quay đầu nhìn lại, lập tức bĩu môi khinh bỉ:
"Phi, lưu manh!"
Chỉ thấy Tần Phong vẫn trần như nhộng, lắc lư cái mông, không có chút ý tứ muốn mặc quần áo. Đám nam tu sĩ toàn trường cảm thấy ngứa mắt tột độ, hận không thể xông lên hội đồng hắn một trận.
Vương Húc không kiềm được lửa giận, hỏi:
"Ngươi biết Diệp Thần ở đâu?"
Thủy tổ Tần gia vội vàng cướp lời:
"Chúng ta đương nhiên biết! Vừa rồi Diệp Thần ngụy trang thành tiểu đội trưởng Chiến Thần Điện đến khu mỏ Tô gia lừa gạt. Lão phu nhất thời không cẩn thận đã giao hết tiên tinh cho hắn..."
Đám người Vương Húc trố mắt:
"Cái gì? Diệp Thần dám đến khu mỏ Tô gia!?"
Bọn họ cứ tưởng mình thông minh nhìn thấu mưu kế, ai ngờ lại bị Diệp Thần "cáo mượn oai hùm" chơi xỏ một vố đau điếng.
Tần Phong bồi thêm:
"Cái này không thể trách lão tổ nhà ta! Lão tổ phát hiện không đúng liền bất chấp nguy hiểm đuổi theo, nếu không nhờ ta kịp thời xuất hiện liều chết đại chiến ba trăm hiệp với Diệp Thần, e rằng..."
Thủy tổ Tần gia phối hợp ăn ý:
"Đúng vậy, vẫn là Phong nhi dũng cảm! Nếu không có con, cái mạng già này đã bỏ lại đây rồi."
Tần Phong khiêm tốn:
"Lão tổ quá lời! Nếu không phải ngài trước đó đánh Diệp Thần bị thương, con nào có năng lực đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862941/chuong-1412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.