Tần Phong nghe được giọng nói quen thuộc, lập tức quay đầu nhìn sang.
Chỉ thấy giữa cái mỏ quặng "ăn thịt người" này lại có một khu đình đài, bày biện một bàn đầy sơn hào hải vị. Vài nữ tử mặc trang phục cổ trang mát mẻ đang vây quanh một lão già tóc bạc phơ.
Không phải Thủy Tổ Tần gia bọn họ thì còn là ai nữa?!
"Làm sao có thể?"
Tần Phong đứng hình, mắt trợn tròn. Chuyện này hoàn toàn không giống kịch bản bi thảm trong đầu hắn.
"Tiên Sứ đại nhân!"
Tên tiểu tốt vội vàng giới thiệu:
"Vị này chính là người phụ trách khu mỏ quặng của chúng ta, Tần gia!!"
"Tiên Sứ đại nhân?"
Thủy Tổ Tần gia cũng chú ý tới Tần Phong, vừa nhìn thấy người liền ngây ngẩn cả ra.
"Đúng vậy, chính là ta!"
Tần Phong không vội vã nhận người thân, ngược lại lấy ra một củ cà rốt đưa cho Tiểu Bạch.
"Chủ nhân là tốt nhất!"
Tiểu Bạch vui vẻ cất cái chuông rách đi, nhận lấy cà rốt rồi lại dụi dụi vào người Tần Phong.
"Chủ nhân!?"
Thủy Tổ Tần gia cũng là cáo già thành tinh.
Mặc dù không có Thiên Nhãn để nhìn thấu phép biến hóa, nhưng ông hiểu ngay ám hiệu của Tần Phong. Người trước mắt tám phần mười chính là niềm hy vọng của lão Tần gia.
"Ngươi chính là Tần gia!?"
Tần Phong hắng giọng:
"Nơi này có chỗ nào yên tĩnh không? Bổn Tiên Sứ có chuyện cần bàn với ngươi."
"Có, có, có!"
Thủy Tổ Tần gia liên tục gật đầu, vội vàng dẫn Tần Phong rời đi.
Rất nhanh —
Tần Phong theo chân Thủy Tổ tới một tiểu viện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862926/chuong-1397.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.