"Đúng vậy, thủ hạ của ca ngươi quả thật nhân tài đông đúc!"
Giang Tuyết vẫn giữ vẻ mặt nghiêm túc, nhưng giọng điệu bắt đầu chuyển hướng "tẩy não":
"Nhưng ngươi đừng quên! 'Nhất Đao' Tề Tu Viễn đã bị ca ngươi giáng chức; 'Nhất Tăng' Tam Lộng chỉ là một tên hoa hòa thượng ham chơi; còn 'Nhị Vệ' Thiên Quân, Vạn Mã chẳng qua chỉ là cái đuôi bám theo ca ngươi mà thôi."
"Về phần 'Tam Đại Tâm Phúc': Bạch Nhật, Quang Thiên chỉ là hạng hữu dũng vô mưu ỷ vào thần khí, còn Mộc Tú thì chỉ có cái hư danh đoán mệnh..."
"'Tứ Bộc': Phong, Hoa, Tuyết, Nguyệt tuy tiềm năng lớn nhưng vẫn chưa đột phá Đại Đế, không đáng lo ngại. 'Ngũ Tướng': Bạch Khởi, Vạn Lý Lãng bị giam chân ở Bắc Cương, không có chiếu lệnh không được về; Trần Trường Phong cùng đại quân Ma Tộc thì lang bạt bên ngoài; chỉ có Thành Xuân, Mộc Thâm trấn thủ kinh đô là hơi phiền phức một chút..."
"Còn đám Lý Cực, Trần Tổ thì chỉ biết vơ vét của cải nịnh bợ Tần Hoàng. Bốn vị Đại Đế Nhâm Hoàn, Tam Thu, Đông Phương cô nương và Thanh Thiên mới là những kẻ cần chú ý nhất."
"Tam Lộng là hoa hòa thượng? Mộc Tú là hư danh?"
Giang Vô Song đứng bên cạnh nghe vợ phân tích mà mắt tròn mắt dẹt, ngơ ngác như con ngỗng.
Ông thật muốn hét lên hỏi vợ mình xem nàng có biết mình đang nói cái quái gì không.
Tùy tiện lấy một người dưới trướng Tần Hoàng ném ra ngoài cũng đủ để xưng bá một phương, làm rung chuyển cả thiên hạ. Vậy mà qua miệng lưỡi của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862859/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.