"Ngươi... ngươi đừng tới đây!"
Bất Xuyên tiên cô không biết là bị uy hiếp của Nhân Hoàng làm cho khiếp sợ, hay là không có dũng khí hiến dâng sinh mệnh của mình, nhìn thấy Tần Phong tiến lên, nàng lập tức theo bản năng lùi lại một bước.
"Bệ hạ!!"
Mộc Tú lộ ra vẻ mặt sốt ruột, tiến lên can ngăn:
"Tuy người là yêu nghiệt mạnh nhất từ trước đến nay của Hoang Cổ, nhưng một kích của Thiên Đạo cũng không phải chuyện đùa, thật sự không cần phải tự mình đi mạo hiểm như thế!"
"Đúng vậy!"
Đám người Tam Lộng đại sư cũng nhao nhao tiến lên ngăn cản.
Bọn họ không rõ từ trước đến nay Tần Hoàng vẫn luôn ưa thích làm "lão lục" núp lùm, tại sao lần này lại cố chấp muốn cứng đối cứng như vậy.
"Bởi vì Trẫm chính là Nhân Hoàng, Nhân Hoàng đồng tôn với thiên địa!"
"Nếu Thiên Đạo dám ra tay, Trẫm liền rút kiếm chỉ thiên!"
Tần Phong thay đổi thái độ ung dung trước đó, hiển lộ rõ khí tức vương bá không giận tự uy.
Cũng vì muốn xây dựng hình tượng chính diện Nhân Hoàng, hắn thừa dịp người ta không chú ý liền thu hồi Ma Kiếm tổ truyền, sau đó lấy ra Cửu Cửu Nhân Hoàng Kiếm.
"Chỉ ngươi mà cũng xứng đồng tôn với thiên địa!?"
Bất Xuyên tiên cô phẫn nộ nói:
"Nhân Đạo dưới Thiên Đạo, đây là pháp tắc vĩnh hằng bất biến. Chúng ta phải thuận theo thiên mệnh, bần đạo khuyên ngươi chớ có không biết tự lượng sức mình."
"Trẫm chính là muốn nghịch thiên, cũng không tin cái thiên mệnh chó má này!"
Tần Phong uy nghiêm nói:
"Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862814/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.