Lúc này...
Gia chủ Đổng gia, Đổng Nhất Điển, đang túc trực hầu hạ bên cạnh Trần Tổ.
Bởi vì Tần Hoàng muốn xuôi Nam đến Đông Kinh thành du ngoạn, nên đám người Trần Tổ cùng các vị đại thần đã nhao nhao tới đây chuẩn bị từ trước, cốt để Tần Hoàng có được trải nghiệm du ngoạn hoàn mỹ nhất.
Đổng Nhất Điển bưng một đĩa linh quả, cười nói:
"Cha nuôi! Đây là linh quả từ ngoài vạn dặm ra roi thúc ngựa hái về, ngài nếm thử hương vị xem như thế nào?"
Trần Tổ ra dáng quan lão gia, thong thả thưởng thức linh quả, hỏi:
"Tiểu Đổng à! Ngươi có biết bệ hạ lần này tới Giang Nam là vì chuyện gì không?"
Đổng Nhất Điển lập tức đáp:
"Cái này hài nhi dĩ nhiên hiểu một chút! Năm đó hoàng triều Đại Hạ huyết tế hơn vạn sinh linh Giang Nam, bệ hạ đánh bại Thái Thượng Hoàng của Đại Hạ, chứng kiến thảm trạng nơi này mà không đành lòng rơi lệ. Nghĩ đến bệ hạ lần này trở về là muốn xem cuộc sống của bách tính Giang Nam đã ra sao."
Trần Tổ từ từ thở dài, nói:
"Ngươi nói không sai, bệ hạ chính là người trạch tâm nhân hậu như thế! Bất quá Giang Nam bị tàn phá nghiêm trọng, một năm nửa năm thật khó lòng khôi phục, vẫn còn rất nhiều tiểu nương tử không nhà để về!"
Đổng Nhất Điển ánh mắt hơi sáng lên, tỏ vẻ mình đã hiểu thêm một chút:
"Nhất Điển hiểu rồi!"
Thấy Đổng Nhất Điển đã ngộ ra, Trần Tổ lại mở miệng căn dặn:
"Hiểu là tốt rồi! Ngươi đi chuẩn bị đi, lần này cùng bệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862798/chuong-1269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.