"Hai kẻ ngu xuẩn!"
Nếu không phải Diệp Long còn đang khoác thân phận nằm vùng thì cao thấp cũng phải xông lên liều mạng với hai người này.
Bọn họ chỉ thấy Tần Hoàng xuống Giang Nam khiến dân oán sôi trào, dung túng quan viên địa phương làm công trình, nhưng lại không thấy dọc đường đi, thành trì lớn nhỏ đều được xây dựng lại khang trang.
Hai kẻ thất bại đáng thương, lại dám khinh bỉ bố cục vĩ đại của Tần Hoàng! "Thời gian không còn sớm!"
Diệp Thần ngẩng đầu nhìn ánh trăng, nói:
"Chúng ta vẫn nên tranh thủ thời gian vào thành đi!"
"Chúng ta vào thành làm gì?"
Vẻ mặt Đường Xuyên không khỏi khẩn trương.
Hiện tại Tần Hoàng đã đến Giang Nam, lúc nào cũng có thể tiến vào thành Đông Kinh. Nếu bọn họ đi vào chẳng khác nào tự chui đầu vào lưới.
"Chúng ta vào thành gặp một người!"
Diệp Thần đáp:
"Người này là một đạo cô, đạo hiệu Bất Xuyên. Chỉ cần chúng ta có được sự trợ giúp của nàng, liền có thể triệu tập các lộ nghĩa sĩ, thương lượng đại nghiệp phản Tần."
"Đạo cô!?"
Đường Xuyên sửng sốt:
"Một đạo cô có thể triệu tập nghĩa sĩ phản Tần trong thiên hạ ư?"
"Đừng xem thường Bất Xuyên Tiên cô!"
Thần sắc Phương Thường có chút nghiêm túc, nói:
"Trước khi xuất gia, nàng là hôn thê của Văn Tuyệt, chỉ vì Văn Tuyệt năm đó bị Lam Ma làm hư thân thể nên nàng mới giận dỗi xuất gia. Mà sư huynh của nàng cũng không phải ai khác, chính là Quốc sư Khổ Trà Đạo Nhân của Đại Hạ Hoàng Triều..."
"Nàng không chỉ là hôn thê của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862792/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.