"Được rồi!"
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng, sau đó nghiêm túc nói:
"Lâm huynh, Lâm Uyên mặc dù không lật nổi sóng gió gì trước mặt Trẫm, nhưng quả thực hắn có chút vốn liếng. Trẫm lo lắng sau khi phi thăng thì hắn sẽ càng thêm vô pháp vô thiên, cho nên hy vọng ngươi đến lúc đó có thể ngăn cản hắn."
"Tần huynh yên tâm, ta sẽ không để cho hắn làm xằng làm bậy!"
Lâm Tam vô cùng nghiêm túc gật đầu, tỏ vẻ mình tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình.
"Có câu này của ngươi, Trẫm yên tâm rồi!"
Tần Phong lộ ra nụ cười vui vẻ, thầm chờ mong màn đại chiến giữa Tiểu Tam Tam và Lâm Uyên.
Đúng lúc này...
Mưa bụi lất phất rơi xuống, hiển nhiên đã tiến vào địa phận Giang Nam.
Phố cổ ngõ cũ, gạch xanh ngói xám. Thuyền mui đen, đèn lồng đỏ, cầu đá rêu phong, mưa bụi mông lung chứa đầy dấu vết của năm tháng. Phố phường toát lên vẻ ôn nhu, ngõ hẻm giấu kín sự lãng mạn... cùng với những cô nương nhu tình như nước có thể thấy được ở khắp nơi.
"Phong cảnh Giang Nam quả nhiên động lòng người!"
Lâm Tam nhịn không được cảm khái:
"Hài tử phương Bắc, chấp niệm lớn nhất hẳn là được đi ngắm mưa bụi Giang Nam!?"
"Lâm huynh, ngươi sai rồi!"
Tần Phong kiên nhẫn sửa lại:
"Chấp niệm của hài tử phương Bắc, hẳn là cô nương phương Nam."
"Tần huynh!"
Lâm Tam xấu hổ nói:
"Chúng ta có thể thu liễm một chút được không?"
"Được rồi!"
Tần Phong nghiêm túc đáp:
"Sở dĩ Trẫm đào kênh xuống Giang Nam, tuyệt đối không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862789/chuong-1260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.