"Gần như không tồn tại!"
Ánh mắt Tiểu Bạch lập tức sáng lên, lại móc ra thêm vài món vật liệu quý hiếm.
"Hào phóng như thế ư?"
Khóe miệng Tần Phong không kiềm được mà nhếch lên, tựa như sói xám đang nhìn chằm chằm vào thỏ trắng.
Thân là phụ thân một tay nuôi lớn Tiểu Bạch, hắn dĩ nhiên hiểu rõ tính cách tham tiền như mạng của nó.
Có thể khiến nó một lần hào phóng xuất ra nhiều vật liệu như vậy, lời giải thích duy nhất chính là chuyến đi Yêu tộc lần này, nó nhất định đã vơ vét được rất nhiều bảo bối.
Nếu không, nó tuyệt đối sẽ chẳng vui vẻ mà lấy ra nhiều trân bảo đến thế.
"Hả!?"
Tiểu Bạch đột nhiên rùng mình, cảm giác như bị thứ gì đó dơ bẩn để mắt tới.
Thế nhưng khi nó dáo dác nhìn quanh tìm kiếm, Tần Phong đã khôi phục vẻ bình thường chỉ trong chớp mắt, tay lại lấy ra một cánh hoa màu vàng làm mồi nhử.
"Cái này chẳng phải là..."
Ánh mắt Tiểu Bạch lập tức bị cuốn hút, cảm giác nước miếng sắp chảy ròng ròng.
Hiện tại nó có dự cảm mãnh liệt, nếu ăn cánh hoa màu vàng này vào, không chỉ có thể giúp nó đột phá đến Yêu Đế, mà còn giúp nó tiến thêm một bước trong việc khống chế Thôn Phệ đại đạo cùng Không Gian đại đạo của bản thân.
"Trẫm biết, lần này ngươi là thua ở tu vi!"
Tần Phong đưa cánh hoa màu vàng cho Tiểu Bạch, không quên tiếp tục hứa hẹn:
"Ngô đệ ngu xuẩn, thỏ phải cố gắng lên, sau này Đại Tần đều phải dựa vào ngươi."
"Chủ nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862778/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.