Lúc này.
Tần Hạo đã dẫn đại quân tiến sâu vào lãnh thổ Yêu tộc.
Do phần lớn yêu quái đã bị Tiểu Bạch thu phục, nên dọc đường họ chỉ gặp vài con tiểu yêu tép riu, khiến mọi người dần lơ là cảnh giác, cảm thấy Yêu tộc cũng thường thôi.
"Tần Vương điện hạ, ta thấy có gì đó sai sai!"
Một vị học sĩ sắc mặt ngưng trọng nói:
"Chúng ta đi lâu như vậy mà không gặp con Đại yêu nào, chuyện này rất vô lý!"
"Ta cũng thấy vậy!"
Một người khác hùa theo:
"Không phải con thỏ mất nết kia đang dụ địch vào sâu, định nuốt trọn chúng ta một mẻ đấy chứ?"
"Không thể nào!?"
Tần Hạo nhìn quanh: "Chẳng lẽ con thỏ kia thông minh đến mức đoán trước được chúng ta sẽ tới?"
"Bẩm Tần Vương điện hạ!"
Thám tử hớt hải chạy về báo:
"Phía trước phát hiện một cái yêu động, bên trên đề ba chữ: Động Bàn Tơ..."
"Động Bàn Tơ?"
Một học sĩ nhíu mày: "Chẳng lẽ là động phủ của một vị Đại Yêu nào đó?"
"Các ngươi ở đây đề phòng, đợi bổn vương đi dò xét một chuyến!"
Tần Hạo lôi cây Miêu Miêu Chùy ra, máu "trung nhị" (nhiệt huyết tuổi trẻ) nổi lên, định một mình xông pha.
"Điện hạ, không được!"
Các học sĩ can ngăn: "Nơi này quá quỷ dị, Động Bàn Tơ xuất hiện đột ngột rất có thể là cạm bẫy của con thỏ kia."
"Yên tâm!"
Tần Hạo tự tin vỗ ngực: "Bổn vương đã là Đại Đế, dù là cạm bẫy của Tiểu Bạch thì ta cũng có thể toàn mạng trở ra."
Nói xong, không đợi ai kịp phản ứng, bóng dáng y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862752/chuong-1223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.