"A Di Đà Phật!"
Tam Lộng đại sư lập tức nhập vai cao tăng đắc đạo, vẻ mặt trang nghiêm:
"Lâm tiền bối khách khí rồi. Chúng ta phụng mệnh Tần Hoàng đến Hoa Lạc Thành dẹp loạn phản quân mà thôi."
"Quốc sư quá khiêm tốn!"
Lâm Hào vội vàng che giấu lương tâm, nghiêm túc nói:
"Người đời chỉ thấy vẻ ngoài phóng túng của Quốc sư, nhưng ta lại biết ngài không tiếc tự hủy hoại hình tượng để câu giờ, nhằm cứu vớt ngàn vạn dân chúng khỏi tay Phương Thường. Quốc sư quả thật là Bồ Tát sống, tấm lòng từ bi rộng lớn!"
Mọi người xung quanh nghe vậy liền xì xào bàn tán.
"Chuyện này ngươi thấy sao!?"
"Ta thấy không giống diễn đâu, biểu cảm chuyên nghiệp thế kia mà!"
"Với lại Phương Thường cuối cùng cũng xác nhận bọn họ đang diễn kịch còn gì."
"Ta đã nói rồi, đường đường là Quốc sư một nước, sao có thể vô sỉ như thế được!?"
"Các hòa thượng khác chỉ lo quyên tiền đúc tượng vàng, chỉ có Quốc sư không màng danh tiếng cứu vớt chúng sinh. Ngài mới là Chân Phật!"
"..."
Càng nói, đám đông càng thấy có lý, ánh mắt nhìn Tam Lộng đại sư thêm phần sùng bái.
"Đa tạ Quốc sư cứu mạng!"
Nghe xong câu chuyện cảm động, dân chúng vội vàng quỳ xuống dập đầu thành kính.
"A Di Đà Phật!!"
Tam Lộng đại sư vội niệm Phật hiệu để che giấu niềm vui sướng trong lòng.
Trước đó ở thảo nguyên, Tần Phong đã hứa xây cho gã một ngôi chùa mới, giờ lại có thêm đám tín đồ này, hương khói thịnh vượng là cái chắc.
Đồng thời, gã không quên ném
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862730/chuong-1201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.