"Người đứng đắn ai lại cười như thế!?"
Tần Phong loạng choạng suýt ngã, không hiểu bọn họ học cái thói đó ở đâu ra.
"Buông Nam Phong ra!"
Mặt mũi Phương Thường âm trầm, nắm đấm siết chặt kêu răng rắc.
"Buông hắn ra!?"
Tam Lộng đại sư cũng quay lại, cười dâm tà:
"Phương Thường, bần tăng biết bí mật nhỏ của ngươi. Ngươi không thể mang lại hạnh phúc cho hắn, bần tăng đây là đang giúp ngươi, ngươi nên cảm tạ bần tăng mới đúng!"
"Mẹ kiếp, đến trẫm cũng muốn động thủ!"
Trong lòng Tần Phong gào thét, mong Tam Lộng đại sư tém tém lại chút.
"Ta muốn giết ngươi!"
Phương Thường thẹn quá hóa giận, lao thẳng về phía Tam Lộng.
"Chỉ bằng ngươi!?"
Tam Lộng đại sư như nắm thóp được Phương Thường, cười khả ố:
"Phương Thường, xem ra ngươi muốn mọi người chiêm ngưỡng ngọc thể của tiểu công chúa rồi!?"
"Kiệt kiệt kiệt kiệt..."
Nhâm Hoàn cũng phối hợp cười lớn, giơ tay chuẩn bị xé áo.
"Phương Thường!!"
Đông Phương tiểu thư lại bắt đầu nhập vai. Nàng ngước đôi mắt đẫm lệ lên, dáng vẻ đáng thương tột độ.
"Haizz!!"
Mọi người xung quanh thở dài, biết Phương Thường lại bị nắm thóp.
Chỉ cần Nam Phong công chúa còn trong tay đối phương, Phương Thường chỉ có thể để mặc bọn họ đùa giỡn, hoàn toàn không có khả năng phản kháng.
Vù! Vù!
Trong thiên địa đột nhiên vang lên tiếng Phật âm, hư không chấn động dữ dội.
Chỉ thấy Phương Thường chẳng những không dừng lại, mà còn nhanh chóng điểm ra một đạo chỉ quyết, ngưng tụ từng đạo chữ Vạn (卍) Phật ấn.
Đồng thời, Phật Ma Kim Thân khổng lồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862726/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.