"Kiếm tốt!!"
Trong lòng Tần Phong không khỏi cả kinh.
Hắn cảm nhận rõ ràng một kiếm này của Lâm Uyên đã đạt tới hạn mức cao nhất của Đại Đế sơ giai, nhưng tuyệt đối chưa phải là giới hạn kiếm đạo của hắn ta. Lĩnh ngộ của người này thực sự đã vượt xa chính mình và Lâm Tam.
Ầm ầm!! Phật Ma Kim Thân va chạm mạnh mẽ với kiếm ảnh.
Kiếm ảnh quét ngang, mặt đất vỡ vụn.
Kiếm khí xé gió rít gào, hình thành vòng xoáy năng lượng cuồng bạo cuốn phăng mọi thứ.
"Phụt!!"
Phương Thường lại phun ra một ngụm máu tươi, lồng ngực đau nhói.
Dù y đã dốc hết toàn lực, nộ khí xung thiên, nhưng vẫn không cách nào chiến thắng Lâm Uyên. Cảm giác như đứng trước một ngọn núi cao vời vợi, chỉ có thể ngước nhìn trong sự kính sợ và bất lực.
"Phương Thường, ta đến giúp ngươi!"
Diệp Thần giơ cao Ngân Long Thương hét lớn.
Mũi thương tỏa ra khí tức hung sát, ẩn chứa lực lượng vô tận, hóa thành Kim Long khổng lồ gào thét lao đi.
Long Khiếu Cửu Thiên!!
Tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc khiến hư không chấn động kịch liệt.
Uy áp tỏa ra khiến linh hồn người ta run rẩy. Nơi nó đi qua, không gian vỡ vụn, mặt đất rung chuyển như ngày tận thế.
"Hừ, không biết tự lượng sức mình!"
Lâm Uyên như Tiên Vương cao cao tại thượng, khinh miệt liếc Diệp Thần.
Tuy Long Khiếu Cửu Thiên là đại chiêu Diệp Thần mới lĩnh ngộ, nhưng đối với hắn vẫn chưa đủ tầm, căn bản không thể gây chút thương tổn nào.
"Chính là lúc này!!"
Khóe miệng Tần Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862722/chuong-1193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.