Trong Hoa Lạc Thành lúc này bùng nổ tiếng hoan hô vang dội, ăn mừng việc đánh lui ma đầu Phương Thường.
Vốn tưởng rằng Phương Thường khủng bố thế nào, ai ngờ lại không chịu nổi một kích.
Tửu Tiên lạc lõng giữa đám đông, thần sắc vội vã tìm kiếm:
“Bách Hợp, ngươi ở đâu!”
Nhưng cuối cùng, nàng vẫn không tìm thấy bóng dáng người thương. Tửu Tiên thất hồn lạc phách đứng giữa phố xá, tim đau thắt lại, hô hấp trở nên khó khăn.
Lâm gia lão tổ lau vệt máu nơi khóe miệng, cảm thấy khí huyết trong ngực cuộn trào, thở phào:
“Rốt cục đã đuổi đi được rồi!”
Đệ tử Lâm gia trong thành thì khí thế bừng bừng, tự tin thái quá:
“Cái gì mà Ma Đế Phương Thường? Lâm gia lão tổ ta còn chưa dùng sức hắn đã bỏ chạy!”
Lâm gia chủ vui mừng tiến lên chúc tụng:
“Lão tổ tông uy vũ! Xem ra chúng ta đã đánh giá quá cao tên Phương Thường này, căn bản không cần ngoại viện, tự chúng ta cũng có thể tiêu diệt hắn.”
Lâm gia lão tổ tỉnh táo đáp:
“Các ngươi quá đề cao lão phu rồi! Không phải lão phu lợi hại, mà là đạo tâm của Phương Thường đã bị tổn hao. Mặc dù luyện thành Phật Ma Kim Thân nhưng hắn khó có thể phát huy uy lực chân chính, cho nên lão phu mới may mắn đánh lui được hắn.”
Lâm gia chủ sắc mặt ngưng trọng:
"Đạo tâm bị tổn hao!!"
Việc này có chút phiền toái. Đạo tâm tổn hao mà vẫn đánh ngang tay với Lão tổ, nếu vài ngày nữa hắn khôi phục, Lâm gia chẳng phải sẽ bị diệt vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862706/chuong-1177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.