Đại Trưởng lão nghiêm túc nói:
“Giờ bàn chuyện cũ cũng vô dụng! Theo ý Tần Hoàng, Doanh Châu Tiên Sơn chỉ là nơi tạm trú. Muốn ở lâu dài, phải xem sắc mặt của Đại Tần Nhị Thế.”
Các trưởng lão bừng tỉnh:
“Đúng vậy! Phải tạo quan hệ tốt với người kế vị.”
Nhị Trưởng lão phân tích:
“Hẳn là Tần Vương! Đại Tần hiện có hai Vương. Tiêu Dao Vương là người nhàn rỗi. Chỉ có Tần Vương - đệ đệ ruột Tần Hoàng, nắm trong tay hai trăm vạn quân, Trời Sinh Chí Tôn, là Vương gia thực quyền, nhân vật số hai của Đại Tần.”
Tam Trưởng lão lại phản bác:
“Các ngươi đừng quên, trong đại điển khai quốc, con thỏ nhỏ kia đã cầm Ngọc Tỷ Truyền Quốc, còn tuyên bố là Tần Hoàng tự tay truyền cho nó.”
Mọi người nhao nhao phủ định:
“Không thể nào! Đó chỉ là linh sủng, Tần Hoàng dỗ nó chơi thôi.”
Tam Trưởng lão nghiêm mặt:
“Tuyệt đối có khả năng! Tần Hoàng lớn lên ở Âm Nguyệt Hoàng Triều. Năm xưa Lục Đạo Đế Quân cải cách, cho phép truyền ngôi khác họ. Tần Hoàng chịu ảnh hưởng tư tưởng này, việc truyền ngôi cho con thỏ mình nuôi lớn là hoàn toàn có thể xảy ra!”
Các vị trưởng lão ngẩn người. Với tính cách quái gở của Tần Phong, chuyện này... nghe cũng hợp lý đến lạ lùng!
Đại Trưởng lão quay sang Võ Lăng Thánh Chủ:
“Thánh Chủ, người nghĩ sao?”
Thánh Chủ buồn bã nói:
“Võ Lăng Thánh Địa không còn, đừng gọi Thánh Chủ nữa. Cứ gọi ta là Âu Dương tiểu thư đi!”
Mọi người thở dài, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Để giữ chỗ ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862692/chuong-1163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.