"Tần huynh!"
Lâm Tam uống xong chén trà, tinh thần sảng khoái, tò mò hỏi:
"Ta rất thắc mắc, huynh làm thế nào thuyết phục được Võ Lăng Thánh Chủ giao ra Thánh Địa vậy!?"
"Thật ra trẫm chẳng làm gì cả."
Tần Phong mặt tỉnh bơ nói hươu nói vượn: "Là Thánh Chủ tỷ tỷ chủ động tìm trẫm, thổ lộ rằng nàng thầm thương trộm nhớ trẫm đã lâu, muốn dùng Võ Lăng Thánh Địa làm của hồi môn để nhập cung làm phi tần. Trẫm thấy tấm lòng nàng thành khẩn nên mới miễn cưỡng đồng ý."
"Chủ động!?"
Lâm Tam sững sờ quay đầu nhìn Võ Lăng Thánh Chủ.
Chỉ thấy nàng đang nghiến răng nghiến lợi nhìn Tần Phong, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống hắn, hoàn toàn không tìm thấy chút dáng vẻ "chủ động" hay "thầm thương trộm nhớ" nào.
"Haizz!"
Tần Phong thở dài:
"Dung mạo anh tuấn của trẫm chính là khởi nguồn cho mọi tội lỗi của các muội muội!"
"Ách..."
Nguyệt Hy không kìm được liếc xéo, thật sự chịu không nổi thói tự luyến của Tần Phong.
"Chủ nhân nói chí phải!"
Phong Tình gật đầu lia lịa, tỏ vẻ tán thành tuyệt đối.
"Được rồi!"
Lâm Tam vội uống thêm ngụm trà để bình ổn tâm trạng, rồi chuyển chủ đề:
"Tần huynh, ta thấy hay là gọi Tần Hạo tới đi, một mình ta sợ không gánh nổi đâu."
"Không sao cả!"
Tần Phong thản nhiên:
"Lần này Trẫm sẽ tự mình ra tay!"
"Thế thì tốt quá!"
Nghe Tần Phong nói vậy, Lâm Tam lạ thay lại cảm thấy an tâm.
So với hàng tặng kèm như Tần Hạo, y vẫn tin tưởng vào thực lực của "hàng chính hãng" Tần Phong hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862672/chuong-1143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.