Võ Lăng Thánh Chủ nghe xong thì cứng họng:
"Ngươi..."
Trong lòng nàng lúc này vừa gấp vừa tức, tâm trạng rối bời như tơ vò. Nàng vô thức trút giận lên Tiểu Bạch, hai tay ra sức nhào nặn con thỏ tội nghiệp.
Tuy rằng điều kiện được tu luyện trên Đồng Tước Đài của Bồng Lai tiên sơn có sức hấp dẫn cực lớn, khó có thể chối từ đối với bất kỳ tu sĩ nào, kể cả nàng. Nhưng với tư cách là người đứng đầu, là lão đại của Võ Lăng Thánh Địa, làm sao nàng có thể cam tâm tình nguyện để cho cơ nghiệp truyền thừa ngàn năm của tổ tông bị đứt đoạn, sáp nhập vào triều đình ngay trong tay mình được chứ? Nếu làm vậy thì sau này xuống suối vàng, nàng còn mặt mũi nào mà đối mặt với các vị liệt tổ liệt tông đây!?
Tuy nhiên, lý trí mách bảo nàng rằng tình huống hiện tại đúng như lời Tần Phong nói. Sự phản kháng bây giờ chỉ là châu chấu đá xe, làm gia tăng thương vong vô ích chứ không cách nào thay đổi được kết cục đã định.
Tiểu Bạch bị bóp méo cả mặt, khóc không ra nước mắt:
"Ô ô, thỏ ta vô tội mà! Buông ra!"
Khuôn mặt tròn trịa đáng yêu của nó bị nhào nặn đến biến dạng, nhưng nó vẫn không quên nhiệm vụ kiếm chác, gian nan rút từ trong túi ra quyển sổ nhỏ ghi nợ:
"Ngày... tháng... năm...: Thỏ ta vì đại nghiệp của Tần Phong mà bị Võ Lăng phú bà bạo hành dã man, hại thảm hại thê thảm. Cần phải yêu cầu bồi thường thiệt hại tinh thần và thể xác cho thỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862627/chuong-1098.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.