Thảo nguyên mênh mông bát ngát, ánh sao trên trời lấp lánh như những viên kim cương vương vãi.
Lâm Tam đang ngồi xếp bằng trên sườn núi, tập trung tinh thần củng cố tu vi Chuẩn Đế cao giai vừa mới đạt được.
"Hưu!!"
Tiếng xé gió dồn dập đột nhiên vang lên, phá tan sự tĩnh lặng, thân ảnh Tần Phong cũng theo đó mà xuất hiện.
Chỉ thấy Tần Phong hôm nay không mặc bộ long bào màu đen uy nghiêm thường thấy, mà vận một bộ bạch y phiêu dật, dáng vẻ phóng khoáng không bị trói buộc. Đặc biệt, trên cổ hắn còn hiện rõ mồn một những vết "dấu yêu" đỏ chót, như đang âm thầm kể lại tình hình chiến đấu kịch liệt vừa rồi.
Lâm Tam liếc mắt một cái liền thấy được mấy cái dấu hôn chói mắt kia, y nhíu mày, giọng điệu nghiêm túc như một lão sư:
"Tần huynh! Chuyện riêng tư của ngươi, ta vốn không nên nói thêm cái gì, nhưng tu sĩ chúng ta nên chuyên tâm tu luyện, thủ vững bản tâm trong sáng, mới có thể đạt được đại đạo. Tuyệt đối không thể bị dục vọng thế tục tầm thường chi phối!"
Tần Phong phất tay áo, đáp lại một cách rất tiêu sái:
"Lâm huynh lo lắng nhiều rồi! Trẫm đến nhân gian chuyến này, là để nếm thử phong nguyệt, không muốn lưu lại bất kỳ tiếc nuối nào, phải tận hứng mới trở về!"
Khóe mắt Lâm Tam khẽ co rút, y hỏi vặn lại:
"Nếm thử!? Dám hỏi Tần huynh, ngươi còn nhớ rõ hậu cung của mình hiện tại có bao nhiêu người hay không!?"
Tần Phong không những không xấu hổ mà còn hỏi ngược lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862611/chuong-1082.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.