Vì để cho thiên hạ thương sinh có thể sống một cuộc sống thái bình thịnh trị, hắn không thể không cắn răng nuốt nước mắt vào trong, che giấu lương tâm mà hưởng hết vinh hoa phú quý chốn nhân gian. Hắn cam tâm tình nguyện để nhị đệ Tần Hạo chịu hết tật khổ, dầm mưa dãi nắng, trở thành một bậc thánh quân thiên cổ trong lòng lê dân bá tánh.
Tần Phong từ từ thở dài một tiếng, bộ dáng sầu bi mà nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Tử Diên cầu an ủi, miệng lẩm bẩm:
"Ai, trẫm thật sự là quá vĩ đại, quá hi sinh vì mọi người rồi!"
Tử Diên nghe vậy thì nhịn không được mà trợn trắng mắt, càng nhìn Tần Phong lại càng thấy hắn giống một tên hôn quân vô độ.
Nàng cũng không khỏi lo lắng, không biết Đại Tần có bị đám người tu luyện phẫn nộ mà lật đổ hay không, để cho bậc mẫu nghi thiên hạ như nàng ngay cả cái ghế Phượng hậu còn chưa ngồi nóng mông đã bị người ta đuổi khỏi đài.
Tần Phong cũng chẳng thèm quan tâm Tử Diên đang suy nghĩ cái gì, hắn trực tiếp phất tay dẫn nàng tiến vào Bồng Lai tiên sơn.
Tuy rằng Bồng Lai tiên sơn đã bị Thiên Đạo lắp thêm huyết mạch khóa, nhưng ở trước mặt người chế tạo ra nó như hắn, thì việc đi cửa sau trực tiếp tiến vào trong đó dễ như trở bàn tay, thuận tiện hắn cũng kéo cả đám người Hữu Dung vào theo cho vui cửa vui nhà.
Lúc này.
Lâm Tam đứng ở một bên lẳng lặng nhìn theo, cũng không có ý định tiến lên ngăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862608/chuong-1079.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.