“Ca! Ngươi đúng là thân ca của đệ!”
Tần Hạo tức đến nổ phổi.
Vốn tưởng rằng ca ca yêu thương mình, ai ngờ trong cái mớ lôi kiếp đánh xuống nửa ngày trời kia, lại lòi ra một món thần khí được chế tạo riêng để... quất mình. Biết thế này thì đánh chết y cũng không đi gánh lôi kiếp giùm!
Đám người Mộc Tú lại một lần nữa ném ánh mắt đồng tình về phía Tần Vương.
Nhà người ta đánh em trai thì đánh một lúc buổi sáng cho vui cửa vui nhà, đằng này Tần Phong đánh em trai từ sáng đến tối, cần mẫn như nông dân cày ruộng. Dường như một ngày không tẩn thằng em một trận là cả người hắn bứt rứt không yên.
Lâm Tam đứng nhìn mà mắt tròn mắt dẹt, lẩm bẩm:
“Tên này... Vốn tưởng hắn chỉ biết bắt nạt ta, không ngờ đối với anh em ruột thịt hắn cũng ‘xuống tay’ tàn nhẫn như vậy. Tự nhiên tâm trạng ta thấy thoải mái hẳn.”
Giang Tuyết và Giang Vô Song hoảng hồn, vội vàng lao tới can ngăn:
“Linh nhi, mau dừng tay!”
Tuy người Tần gia nể mặt Giang Linh, nhưng không có nghĩa là nàng được phép đánh đệ đệ người ta như con đẻ thế kia. Làm dâu thì phải biết chừng mực, miễn sao bản thân không chịu thiệt là được.
Tử Diên liếc mắt một cái, Giang Linh lập tức ngoan như cún, áy náy hành lễ:
“Để cho các vị tiền bối chê cười rồi!”
Nàng chợt nhận ra, ở đây không chỉ có người Tần gia mà còn cả đám bô lão như Nhàn Vân Tử, Võ Lăng Thánh Chủ. Nếu chuyện này đồn ra ngoài, hình tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862603/chuong-1074.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.