Sau khi lôi kiếp qua đi.
Không gian trong khoang thuyền trở lại yên tĩnh.
Tần Phong hài lòng nhìn tác phẩm của mình. Tâm Nhan tiểu thư mặc bộ váy cưới đỏ thẫm, tóc đen như thác đổ, dung nhan tuyệt mỹ tái hiện nhân gian. Khác với vẻ tử khí trầm trầm khi còn là hồn ma, giờ đây nàng tràn đầy sức sống thanh xuân của thiếu nữ, đôi mắt long lanh ngấn nước vì xấu hổ càng thêm phần động lòng người.
"Đa tạ..."
Tâm Nhan tiểu thư cúi đầu, giọng nói nhỏ như muỗi kêu.
Dù tên này có vô sỉ, có lưu manh, lại còn nhìn trộm nàng nãy giờ, nhưng không thể phủ nhận ân tình tái tạo này lớn như trời biển.
"Khách sáo làm gì!"
Tần Phong xua tay, cười tủm tỉm:
"Sau này chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nghe lời, giúp ta quản lý tốt đám nữ quỷ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, thuận tiện thỉnh thoảng... khụ khụ, phối hợp nghiên cứu nhân thể học một chút là được."
Tâm Nhan tiểu thư đỏ mặt tía tai, trừng mắt nhìn hắn nhưng không dám phản bác.
"Cạch!"
Cửa khoang thuyền đột nhiên bị đẩy ra.
Hữu Dung hít hà cái mũi nhỏ, lao vào như một cơn gió. Nàng ngửi thấy mùi dược liệu nồng nặc còn sót lại trong không khí, đó là mùi hương đặc trưng của Thái Sơ Tiên Tủy.
"Bệ hạ, người... người dùng cái gì để luyện chế thân thể cho nàng ta vậy!?"
Hữu Dung nhìn chằm chằm vào Tâm Nhan, sau đó quay sang nhìn cái vạc rỗng không, giọng nói run rẩy.
"À, là Thái Sơ Tiên Tủy."
Tần Phong thản nhiên đáp, như thể vừa dùng nước lã để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862569/chuong-1040.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.