"Muốn chạy à? Mơ đi!"
Lý Cực hừ lạnh, quyết tâm đuổi cùng giết tận.
"Lý đại nhân, xin hãy nể mặt hạ thủ lưu tình!"
Một lão giả râu tóc bạc phơ chậm rãi bước ra từ cổng Lâm gia. Đây chính là vị Thần Cấp Luyện Đan Sư, trụ cột của gia tộc.
Dù đối mặt với trăm vạn ma binh, lão vẫn giữ phong thái ung dung, khí tràng cường đại tỏa ra khiến người khác phải kiêng dè.
"Dừng tay!"
Trần Trường Phong vội giơ tay ra hiệu cho đại quân dừng lại.
Hắn cảm nhận được lão già này rất mạnh, chắc chắn là Đế Cấp hàng thật giá thật tự mình tu luyện lên, không phải dạng vừa. Bản thân hắn chưa đột phá Đế Cấp, đánh nhau với lão già này e là không có cửa thắng.
"Lý đại nhân, có gì từ từ thương lượng!"
Lão đan sư Lâm gia cười ha hả, giọng điệu hòa hoãn:
"Lão phu tin mọi chuyện đều có thể giải quyết bằng đàm phán. Tần Hoàng phái đại nhân đến là để thu thuế làm giàu cho đất nước, chứ đâu phải để giết gà lấy trứng. Lâm gia chúng tôi nguyện ý nộp ba thành thu nhập hằng năm, việc này coi như xí xóa được không?"
"Ba thành?"
Lý Cực cười khẩy:
"Bản quan đường đường là Đại Nông Lệnh, đại diện cho bộ mặt của triều đình. Vừa rồi tên Đường Xuyên kia dám động thủ với ta, nghĩa là coi rẻ Tần Hoàng, coi rẻ Đại Tần. Ngươi nghĩ chút tiền lẻ đó mà mua được danh dự của quốc gia sao?"
"Lý đại nhân!"
Lão đan sư vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt đã có chút dao động:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862557/chuong-1028.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.