Lúc này, Tần Phong nghiêm túc tiếp thị:
“Bất kể tỷ thích gu nào, từ nam nhân ấm áp, "tiểu thịt tươi", "thanh niên trí thức", hay "trai hoang dã", "nam thần mặt trời"... Ta đây đều có hàng định chế riêng cho tỷ.”
"Ngươi biết rõ ta muốn cái gì mà!?”
Tửu Tiên đột nhiên nghiêm mặt:
"Hiện tại ta đã ủng hộ ngươi đăng cơ xưng đế, có phải ngươi cũng nên giữ lời hứa, thả Tiếu Bách Hợp ra không!?”
"Không phải chứ!?"
Tần Phong buồn bực ra mặt:
"Trời ơi, thiên hạ thiếu gì đàn ông xịn sò, cớ sao tỷ cứ đâm đầu vào một người phụ nữ? Đây rõ ràng là lãng phí tài nguyên quốc gia mà!”
“Ngươi không hiểu!”
Tửu Tiên nhìn vầng trăng, mang theo ba phần men say, ngâm nga:
"Chén rượu cạn, đèn hoa tàn, đêm mất ngủ, một mình ta hát vang. Nhìn khắp thế gian vạn kẻ, tri âm được mấy người?”
"Sao tỷ biết trẫm không hiểu?”
Tần Phong thoắt cái biến thành thanh niên u sầu, cũng ngước nhìn trăng, thở dài:
"Năm này qua năm khác, người cũ đã khác xưa!”
“Ngươi hiểu cái rắm!”
Mắt đẹp của Tửu Tiên tràn ngập vẻ ghê tởm.
Tưởng Tần Phong thật sự hiểu tri âm là gì, ai dè hắn đơn thuần chỉ là loại... gặp một người yêu một người, đúng chuẩn một con "tra long".
"Này, sao tỷ lại vu khống bôi nhọ sự trong sạch của trẫm!?"
Tâm trạng Tần Phong lập tức tụt dốc, chỉ muốn hỏi xem mụ có muốn Tiếu Bách Hợp xảy ra chuyện gì không.
Vút!! Một mũi Xuyên Vân Tiễn nổ vang trời đêm, hiện ra một chữ "Tần" thật lớn.
"Có biến gì!?"
Tần Phong nhíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862509/chuong-980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.