Cảnh tượng xoay vần,
Diệp Thần đang ho sù sụ, máu tươi văng tung tóe, mặt cắt không còn giọt máu, trắng bệch như đít nhái.
Di chứng của trò "Hóa Huyết Thuấn Di" vẫn còn hành hạ, lại vừa cố đấm ăn xôi khô máu với đám Tam Lộng đại sư, thành ra bây giờ thương càng thêm nặng, dặt dẹo như con cá ngáp.
"Diệp Thần, huynh đệ không sao chứ?”
Diệp Long nhập vai ảnh đế Oscar, mặt đăm chiêu sầu não, ba chân bốn cẳng vọt tới.
“Chết thế quái nào được!”
Diệp Thần phất tay áo, giọng yếu ớt như sên:
"Đợt này chúng ta lôi ra được bao nhiêu Hắc Kỳ quân!?”
“Ôi dào, không sao là tốt, không sao là tốt rồi!”
Diệp Long trong bụng thất vọng tràn trề, thầm rủa "sao nó không chết luôn đi", nhưng mặt ngoài vẫn ân cần như mẹ hiền:
"Lôi ra được có một nửa, đám còn lại e là đi bán muối hết rồi.”
“Thế là thơm rồi!”
Đại trưởng lão lên tiếng vỗ về:
"Bên kia có tới hai bố Đại Đế, một bố lại còn là Đại Đế đỉnh phong. Chúng ta không những toàn mạng chuồn êm, mà còn kéo về được nửa vẹo binh lực, thế đã là thắng lợi vẻ vang rồi.”
"Thắng lợi cái con khỉ!?"
Tam trưởng lão mặt như đưa đám, đưa mắt nhìn cái xác lạnh ngắt của Nhị trưởng lão.
Tuy trong tay giờ còn ngót nghét năm mươi vạn quân, nhưng lại mất vĩnh viễn Nhị trưởng lão, một vị Chuẩn Đế đỉnh phong cứng cựa.
“Máu của Nhị trưởng lão sẽ không đổ vô ích!”
Diệp Thần mặt vẫn trắng bệch, cố lết thân dậy, bắt đầu màn vẽ bánh nướng lừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862503/chuong-974.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.