Đám đông trợn mắt há mồm nhìn Tần Phong, thật sự không thể tin nổi hắn thực sự đến đây để làm phản.
“Lão tổ tông, con đi trước!”
Tần Phong không thèm để ý đến mọi người xung quanh, xách Nhân Hoàng kiếm, biến thành một vệt kiếm quang vút đi.
"Ta cũng đi!!"
Vu Lan cũng nhanh chóng đuổi theo, hóa thành một đạo bạch quang.
"Ca!!"
Tần Hạo vội la lớn, muốn đuổi theo hỏi cho ra ngô ra khoai.
Cái quái gì đang xảy ra vậy? Tại sao kế hoạch động trời của gia tộc lại giấu y? Y không đáng tin cậy chỗ nào? Hay là cứ vào Vô Song thành là auto bị khai trừ khỏi Tần gia!? “Không cần đuổi theo!”
Thủy tổ Tần gia túm Tần Hạo lại, mặt nghiêm túc:
"Ca ca ngươi là trưởng tử đích tôn Tần gia, cho dù con đường phía trước đầy chông gai, nó cũng phải nghĩa vô phản cố mà tiến lên. Đây là gánh nặng của nó.”
“Nhưng con lớn rồi mà!”
Tần Hạo có chút kích động nói:
"Con hiện tại đã đột phá tới Chuẩn Đế sơ giai, càng có Lôi Thần Chùy, không còn là con nít ranh trong mắt các người nữa, con có thể chia sẻ gánh nặng, chiến đấu vì gia tộc…”
"Không ai coi ngươi là con nít!"
Thủy tổ Tần gia nhìn Tần Hạo, vẻ mặt nghiêm túc:
"Ca ca ngươi có trách nhiệm của ca ca ngươi, mà ngươi... có trách nhiệm của ngươi. Ngươi là con trai thứ Tần gia, nhận hết che chở của phụ huynh, ngươi sẽ trở thành đường lui của bọn họ.”
“Ta là đường lui!?”
Tần Hạo siết chặt cây búa mèo con (Miêu Miêu Chùy) trong tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862469/chuong-940.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.