“Ca!”
Tần Hạo nhíu mày nói: "Loại cặn bã này tuy rằng làm cho người ta cảm thấy ghê tởm, nhưng cũng không cần phải nhục nhã tra tấn như vậy chứ!?”
Tần Phong không nhanh không chậm nói: "Hắn biết tung tích của Thiên Hỏa Thần Lôi!”
“Buông ma đầu kia ra, để cho ta!”
Tần Hạo vừa nghe Thần Lôi lập tức không bình tĩnh, bộc phát lôi quang quanh thân, hô lên: "Lấy lôi đình đánh tan hắc ám..."
Ầm ầm!! Quanh thân Tần Hạo bộc phát ra lôi quang vô tận, giống như lôi thần giáng xuống lôi phạt kinh khủng.
"A..."
Tông chủ Vạn Ma tông phát ra tiếng kêu thê thảm, sau đó giống như chó nhỏ ngã trên mặt đất.
“Loại cặn bã như ngươi, chết quả thực quá tiện nghi!”
Tần Hạo đại nghĩa lẫm liệt cầm miêu miêu chùy trong tay, giống như ánh sáng chính đạo chiếu xuống mặt đất.
A đây!!
Mọi người bốn phía nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.
Vốn tưởng rằng Tần Hạo không giống Tần gia, ai biết vẫn là đánh giá thấp gien của Tần gia.
Tốc độ trở mặt cực nhanh, làm cho người ta bất ngờ không kịp đề phòng!
Luận về "song tiêu" (tiêu chuẩn kép),còn phải xem đám thiên tuyển chi tử này!
Tần Phong hô to "gia hỏa tốt", không nghĩ tới nhị đệ lại là loại người này.
Không giống hắn, một thân chính khí, trung hậu thành thật... Cho dù đối mặt với ngôi vị hoàng đế dễ dàng có được cũng không hề động đậy chút nào, sau khi từ chối ba lần mới bị một đám rường cột nước nhà ép mặc long bào.
Than ôi!!
Ta vốn là đệ tử hoàn khố,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862460/chuong-931.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.