“Yên tâm, về mảng này, Tần gia ta là chuyên nghiệp!”
Tần Phong kéo người sang một bên, bắt đầu truyền thụ bí quyết độc môn của Tần gia: "Loại trò chơi này mở đầu ngươi nhất định phải nắm chặt, nàng tiến thêm một bước, ngươi muốn lui một bước, nàng lui một bước, ngươi lại câu nàng trở về. Nhớ kỹ, không thể gấp, cũng không thể trì hoãn quá lâu, nhìn không sai biệt lắm liền xuất ra dã tính trong xương cốt nam nhân, tay phải nhanh, kình phải mãnh liệt, động tác phải chuẩn, khí thế phải hừng hực, làm cho nàng không thở nổi. Lúc này, nàng cần một con dã thú, ước gì ngươi nhai nát nàng.”
"Ừm!?"
Tần Hạo hơi sửng sốt, luôn cảm thấy nơi nào đó không thích hợp.
Tần Phong tiếp tục: "Bất quá, trò chơi dù sao cũng là trò chơi. Sau khi kết thúc, nhất định phải học cách rút lui, không nên đem chính mình hãm vào. Lúc này ngươi nhất định phải quay đầu rời đi, tuyệt đối không thể do dự một giây, phải để cho nàng cảm giác rằng ngươi lần này là một đi không trở lại.”
“Tại sao!?"
Tần Hạo giống như hiếu kỳ bảo bối, trông mong nhìn Tần Phong.
"Còn chưa hiểu!?"
Tần Phong mắt thấy nhị đệ thật sự không hiểu, chỉ có thể tiếp tục nói: "Như vậy, nàng mới có thể dùng tiền đập ngươi, chỉ vì muốn ngươi ở lại bên cạnh nàng. Ngươi chỉ cần 'người tới không cự tuyệt', Tần gia ta có thể không tốn một binh một tốt mà thôn tính Vô Song thành.”
“Đây... đây mà là tình yêu!?"
Tần Hạo lập tức choáng váng, nghiêm túc hoài nghi mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862451/chuong-922.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.