"Hôm nay là đại hôn của ta!!"
Thiên Tú ở một bên tức giận muốn chết, cảm thấy Tần Phong chính là tới quấy rối.
Tặng bốn món hạ lễ keo kiệt còn không nói, bây giờ cướp danh tiếng của gã, không biết còn tưởng rằng hôm nay là đại hôn của hắn.
"Ca, chính sự quan trọng hơn!"
Tần Hạo nhịn không được kéo Tần Phong, nhắc nhở hắn hiện tại là thời gian ăn tiệc.
Về phần Tần Phong có thể cứu vớt thiên hạ thương sinh, hay là ôn thần người gặp người sợ, hoặc là nhân nghĩa vô song đều không có quan hệ với y, chỉ có ăn tiệc mới là chính sự.
"Đúng, chính sự quan trọng hơn!"
Tần Phong gật đầu tỏ vẻ rõ ràng, ôm quyền cáo từ với mọi người.
Sau đó đoàn người liền chậm rãi tiến vào yến hội, trên đường Tần Phong còn không quên dạy Tần Hạo cách ăn tiệc chính xác.
Không thể tới bàn uống rượu, như vậy sẽ ảnh hưởng đến tốc độ ăn uống của bọn hắn.
Bàn của tiểu hài tử có thể đi, ăn ít, dễ cướp.
.........
Đám người Mộc Tú lén nhìn nhau, quả nhiên là Tần gia.
"Mất mặt!"
Đám người Vu Lan đau đầu xoa xoa mi tâm, bảo trì khoảng cách tỏ vẻ không biết hai huynh đệ này.
"Vậy chúng ta liền đến bàn của tiểu hài tử!"
Tần Hạo không thèm để ý ánh mắt của những người khác, bắt đầu nhìn xung quanh tìm kiếm tiểu hài tử ngồi ở bàn kia.
"Sai, chúng ta nên đến bàn của nhân thê trước!"
Tần Phong lại giáo dục:
"Không thể chỉ nghĩ đến ăn no, còn phải hiểu cái gì gọi là sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862441/chuong-912.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.