"Khụ khụ..."
Tiểu Bạch nhịn không được ho khan một tiếng, nhắc nhở Tần Phong lòi đuôi rồi.
"Trời thật là trời, đất thật là đất, mây thật là mây!"
Đám người Mộc Tú vờ như không nghe thấy gì, nhìn đông ngó tây bắt đầu tán gẫu.
"Ngươi thích xưng thì xưng!"
Võ Lăng Thánh Chủ thật sự nhìn không nổi nữa, đứng dậy bay lên nóc thuyền Thần Phong Chu.
"Ai da!!"
Tần Phong bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Vốn định học nhân vật chính giả vờ "bức bách" trước mặt mỹ nữ, ai dè hắn trời sinh đã là người thành thật, trước sau như một, không tài nào học được cái vẻ giả tạo của đám nhân vật chính.
"Công tử!"
Thái tử phi ôn nhu hiền lành tiến lên, đưa cho Tần Phong một chén trà xanh.
"Hừ!!"
Vu Lan nhịn không được hừ một tiếng, mơ hồ cảm giác ngực có chút đau.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ chọc thiên tuyển chi nữ cấp thần thoại tức đau ngực, đạt được 5 vạn điểm phản diện!”
"Thế này cũng đau được!?"
Tần Phong tiếp nhận trà xanh, hướng về phía Thái tử phi, ôn nhu nói:
"Nụ cười của nàng tựa trăng rằm, rực rỡ như hoa xuân, kiều diễm như trăng thu!”
"Công tử!"
Thái tử phi lập tức thẹn thùng cúi đầu, sợ bị Vu Lan làm khó dễ, thế là vội vàng nói:
"Nô tỳ sao có thể so sánh với thiếu cung chủ, nàng mới là rực rỡ như hoa xuân, kiều diễm như trăng thu.”
"Nàng ta sao có thể so với ngươi!?”
Tần Phong thâm tình chân thành, nhịn không được ngâm thơ nói:
"Có Yên Nhiên bên cạnh, sắc đẹp nhân gian tựa cát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862436/chuong-907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.