"Rốt cuộc là chuyện gì!?"
Vân Tịch Nguyệt tiến lên hỏi, không muốn hai huynh đệ trở mặt.
"Không dám gạt mẫu thân!"
Tần Phong trước tiên mở miệng, "ác nhân cáo trạng trước":
"Hôm nay đệ muội Giang Linh tới tìm hài nhi, muốn hài nhi giúp nhị đệ luyện chế một kiện thần khí. Kết quả nhị đệ vừa vào liền quay đầu rời đi, hài nhi nghi hoặc liền đuổi theo, kết quả nghe nhị đệ nói muốn đi tìm 'Lẳng Lặng'. Hài nhi nghĩ đến đệ muội vì nhị đệ mà phải đi 'cầu' thần khí, còn nó thì... nên hài nhi phẫn nộ, nhất thời không nhịn được mới "dạy dỗ" hắn một trận."
"Ừm!?"
Tần Hạo lập tức choáng váng.
Cảm giác Tần Phong hình như đang trình bày sự thật, lại cảm giác hắn đang "nói bậy", "bẻ cong" sự thật. Y nói đi tìm 'Lẳng Lặng' nào, rõ ràng nói là y muốn 'lẳng lặng' suy nghĩ.
"'Lẳng Lặng'!?"
Giang Linh lập tức hất tay Tần Hạo ra, giống như một quả mìn nhỏ sắp nổ tung.
"Leng keng, chúc mừng túc chủ oan uổng Thiên Tuyển Chi Tử cấp thần thoại, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"
"Leng keng, chúc mừng túc chủ châm ngòi quan hệ giữa Thiên Tuyển Chi Tử và hoan hỉ oan gia, đạt được 50 vạn điểm phản diện!"
"Lại nhập sổ 100 vạn!!"
Tần Phong trong lòng vui vẻ, lại chủ động nhận sai:
"Là lỗi của hài nhi, không nên động thủ đánh đệ đệ, làm cho phụ thân, mẫu thân lo lắng."
"Ngươi không sai, nó chính là thiếu đánh!"
Vân Tịch Nguyệt tức giận.
Con dâu vì sự nghiệp của nó mà thấp giọng đi cầu người, nhưng trong đầu nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862416/chuong-887.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.