"Ố, Thái tử gia, ngài đến khám bệnh à!?"
Tần Phong, kẻ đang giữ vai lão già, không hề có chút tự giác nào, cười toe toét chào hỏi đối phương:
"Nghe đồn ngài không chỉ có sở thích cao nhã là đem vợ mình dâng cho kẻ khác, mà còn là bậc đại hiếu tử. Vì cái ghế rồng này mà tiễn luôn cả cha ruột về trời..."
"Câm mồm!!"
Tân đế Đại Hạ mặt đỏ như gấc, rõ ràng là bị chọc trúng tim đen, thẹn quá hóa giận, gầm lên:
"Người đâu! Giết thằng ranh mồm mép bẩn thỉu này cho trẫm!!"
"Hắn 'nhột' rồi!"
Ngô vương và Ngụy vương liếc nhau. Nhìn cái vẻ "giãy đành đạch" của Tân Đế, hai lão già này biết ngay Tần Phong đã chọc đúng ổ kiến lửa.
Tiếc thay, bọn họ vẫn kẹt ở cái mác Chuẩn Đế, trong khi thằng cháu trời đánh này đã ngồi vững ngai vàng, sáu vị Ngụy Đế mới toanh đều là chân chó của hắn. Muốn hít thở không khí, chỉ có cách vẫy đuôi cho nhiệt tình và giả đò "tai em điếc".
Hét lên một tiếng! Ngô vương cùng Ngụy vương vì muốn "thể hiện", đành nghiến răng lao lên, xung phong làm bao cát.
"Chuẩn Đế?"
Nhâm Hoàn, Tam Lộng đại sư liếc cái, rõ ràng là ngứa mắt. Hai con tép riu này mà cũng đòi múa.
"Ta đây là Đại Đế, không thèm chấp nhặt với trẻ con!"
Mộc Tú vẫn giữ vững phong độ "trốn việc" ổn định như mọi khi, lẳng lặng kéo đám người ra sau lưng mình.
Nhâm Hoàn vì muốn ép Mộc Tú ra tay, đột nhiên "bật mí":
"Người muốn lão phu đuổi giết ngươi, thật ra chính là hoàng tộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862334/chuong-805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.