“Tần đại ca!”
Tiểu Nhu càng nhìn càng ngơ ngác hỏi:
"Chẳng phải huynh nói muốn cứu vớt 'quần chúng' nghèo khổ sao? Sao giờ lại dẫn binh đi cướp bóc họ thế?!”
“Ách..."
Thập Tam Thái Bảo dừng động tác cướp bóc, có chút khẩn trương nhìn về phía Tần Phong.
Không biết vị đại thiếu gia này, có vì "gái" mà chặt đứt "đường dây hụi" của anh em hay không!? “Để phòng ngừa bọn họ làm lớn làm mạnh!”
Tần Phong nghiêm mặt "giảng đạo lý":
"Hiện tại Hoang Cổ loạn thế này, đều là do bọn quyền quý có tiền nên sinh dã tâm. Vì muốn dân chúng thiên hạ tránh khỏi chiến loạn, ta quyết định... cướp sạch tiền của bọn họ trước, để họ khỏi sinh dã tâm nữa.”
“Ừm, ừm, ừm!”
Thập Tam Thái Bảo vội gật đầu, tỏ vẻ Tần Phong nói gì cũng đúng.
"Nhưng mà..."
Tiểu Nhu lại tràn đầy nghi hoặc nói:
"Nhưng vì sao các ngươi ngay cả dân chúng cũng cướp!?”
“Chúng ta không phải cướp, chúng ta là bảo vệ hòa bình Hoang Cổ!”
Tần Phong vẻ mặt chính khí nói:
"Nếu như chúng ta không 'cướp' dân chúng, bọn họ sẽ lại bị đám quyền quý theo dõi, từ đó tiếp tục cướp đoạt để lớn mạnh bản thân, khiến cho thiên hạ lần thứ hai lâm vào chiến loạn.”
"Ừm!?"
Thập Tam Thái Bảo đột nhiên sửng sốt, luôn cảm thấy Tần Phong đang chỉ bọn họ.
Mặc kệ hoàng tộc Đại Hạ chèn ép lợi hại đến mức nào, Tần gia bọn họ luôn có thể dựa vào việc "khi dễ" dân chúng trong lãnh địa để quật khởi lần nữa, từ đó tiếp tục đối nghịch với hoàng tộc Đại Hạ, làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862323/chuong-794.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.