Chẳng bao lâu...
Màn đêm buông xuống.
Mây đen gió lớn, rất hợp để "đùa giỡn" vợ người ta.
Đám người Tần Phong lặng lẽ lẻn vào Tây Vực thành, tìm được chỗ ở của đám người Tây Vực Vương, vừa mới tiến vào liền nghe được tiếng phụ nữ bị đánh.
"Hình như là Nhã Nhược!?"
Đám người Tần Phong nghe tiếng đi tới.
Chỉ thấy A Lỗ đang ở trong phòng "dạy dỗ" Nhã Nhược, vẻ mặt đã lâm vào điên cuồng.
"Ngươi, có phải đang cười nhạo ta phế rồi không?"
A Lỗ đang dùng roi da quất Nhã Nhược, vẻ mặt nóng nảy nói:
"Ta nói cho ngươi biết, cho dù Tuệ Căn của ta từ nay về sau không cách nào khôi phục, ngươi cũng chỉ có thể đi theo ta 'thủ tiết', ngươi và Mạc Đao đừng hòng si tâm vọng tưởng..."
"Tiểu vương gia, ta không có!"
Nhã Nhược khóc như mưa, cầu xin A Lỗ không cần đánh nữa.
"Khốn kiếp!!"
Gân xanh trên nắm đấm Mạc Đao đã nổi lên, "tiểu vũ trụ" của hắn sắp không áp chế được nữa.
"Đây chính là cách dùng đúng cách của roi da nhỏ!?"
Nguyệt Hy vụng trộm liếc mắt nhìn Tần Phong, trái tim đập loạn.
"Ô ô..."
Thân thể Nguyệt Hy nhịn không được run rẩy.
“Quá tàn bạo!”
Tần Phong ở một bên cảm khái nói:
"Năm đó ta không hiểu, hiện tại ta rốt cục cũng hiểu được, người có tiền quả là 'túm tóc lau mồ hôi', người không có tiền chỉ có thể tạm dừng rồi phóng đại.”
“Ngươi câm miệng!”
Mạc Đao tức giận nghiến răng nghiến lợi, không cho phép ai nói xấu nữ thần của hắn.
"Ngươi hung dữ như vậy làm gì!?"
Điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862315/chuong-786.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.