Thấy cảnh này, Tam Thu lặng lẽ lấy bút ra, bắt đầu ghi chép lịch sử.
Ngày X tháng Y năm Z: Ma tộc cùng nhân tộc giao chiến hơn năm năm, song phương đánh trời long đất lở, máu chảy thành sông, khiến dân chúng lầm than.
Ngô Hoàng không đành lòng dân chúng đau khổ, bèn một mình đi tới trước đại doanh Ma tộc, 'lấy đức phục người', cảm hóa đám ác ma giết người không chớp mắt, đồng thời đưa ra nguyện vọng vĩ đại 'thiên hạ một nhà'.
Hành động này làm cho tộc trưởng Ma tộc Trần Trường Phong tâm phục khẩu phục, đặc biệt hiến tặng mị ma duy nhất trong tộc cho Ngô hoàng, từ đó chấm dứt nhiều thế hệ phân tranh giữa hai tộc nhân - ma.
"Ách..."
Khóe mắt Tam Lộng đại sư không khỏi co quắp, trong lòng lại càng toát ra hai chữ: "Mẹ kiếp!".
Đồng thời, gã hình như cũng có chút hiểu được, vì sao lật xem sử sách, lúc nào cũng thấy bốn chữ "nhân nghĩa đạo đức".
"Đa tạ chủ công!"
Trần Trường Phong không để ý tới đám người Ô Lỗ đang khiếp sợ, đứng trước mặt Tần Phong cung kính vô cùng, không có một tia uy nghiêm nào của tộc trưởng.
"Chuẩn đế đỉnh phong!"
Tần Phong đánh giá Trần Trường Phong, trong lòng cũng không có bao nhiêu kinh ngạc.
Tuy rằng Trần Trường Phong bị nhốt trong Vạn Ma Tháp nên không cách nào đột phá chuẩn đế, nhưng căn cơ của người ta lại vô cùng vững chắc, một khi thoát khốn, tự nhiên sẽ lên như diều gặp gió.
Huống chi người ta còn có Huyết Trì và Hàng Ma Xử, hai món tổ truyền thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phan-dien-de-de-cua-ta-la-thien-tuyen-chi-tu/4862253/chuong-724.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.